"Cho nên, một mình phó ban ủy ban khu phố như bà, đến phụ trách công việc của tổ chức? Ha, tổ chức làm việc còn phải có căn cứ, kết quả là phó ban Đinh mới thấy mấy bạn bè nước ngoài, liền chụp cái mũ* này lên đầu người nhà họ Khương.
(*) Chụp mũ quy cho người khác khuyết điểm nặng về tư tưởng một cách chủ quan, không có căn cứ.
(*) Chụp mũ quy cho người khác khuyết điểm nặng về tư tưởng một cách chủ quan, không có căn cứ.
Đây là đang xé toạc đặc quyền bảo hộ đặc của tổ chức với nhà họ Khương, lấy danh nghĩa tịch thu tài sản để đút túi riêng hay sao?" Anh bình tĩnh chất vấn.
Mọi người vây xem thấy vậy cũng nổi giận, bọn họ đều là nhóm người được bảo vệ đặc biệt vì có đóng góp cho quốc gia. Sao có thể để cho người khác càn quấy? Hôm nay là nhà họ Khương, bọn họ có thể hóng chuyện, nhưng ai có thể cam đoan lòng tham của những người này lớn dần, lần sau không phải là nhà mình?
"Phó ban Đinh, bà quản rộng quá rồi đấy? Tổ chức chỉ kiểm soát chặt chẽ quan hệ với nước ngoài, thế nhưng bạn bè nước ngoài đã đến nước ta rồi, chắc chắn không có vấn đề gì về thân phận. Bà đang xé toạc quan hệ quốc tế, làm trái với việc các lãnh đạo đưa Hạ Hoa hội nhập quốc tế!"
"Đúng, xe người ta ngồi là xe tổ chức phê duyệt cho người nước ngoài, cũng khó trách một phó ban ủy ban khu phố nhỏ nhoi như bà không biết, thế nhưng bà cũng không thể cáo mượn oai hùm, lấy những con người yêu nước như chúng tôi ra làm trò cười!"
"Đúng vậy đúng vậy, bình thường diễu võ dương oai với chúng tôi thì thôi đi, sao lại còn cầm cái lông gà mà cứ cho đó là lệnh tiễn*?"
(*) Nguyên văn: 拿着鸡毛当令箭: có chút quyền nhỏ liền coi như quyền lớn, lên mặt với người thường.
(*) Nguyên văn: 拿着鸡毛当令箭: có chút quyền nhỏ liền coi như quyền lớn, lên mặt với người thường.
Mọi người phẫn nộ xen lẫn trách cứ nói.
Mặt mũi của phó ban Đinh nhất thời bị cào rách, căn bản không thể ngờ phản ứng của mọi người lại kịch liệt như vậy. Đáng lẽ ra phải là mọi người sợ dính bẩn mà trốn đi thật xa, còn bản thân có thể chụp cái mũ ghê gớm này cho nhà họ Khương, sau đó tịch thu những đồ vật đáng tiền nhà họ Khương, tiếp theo đó là đến nhà An Tri Hạ tịch thu một phen, chờ người nhà họ Khương tìm cứu viện đến. Bà ta lại tỏ vẻ thành khẩn nhận sai, lẽ nào tổ chức sẽ gây khó dễ cho một thành viên tích cực luôn trung thành?
Đây là cách mà bọn họ thường dùng ở những nơi khác, không dám nói tỷ lệ thành công một trăm phần trăm, nhưng cũng đến bảy mươi phần trăm, thậm chí đối phương còn thật sự có thể mơ hồ bị bọn họ kéo đi đày ở chuồng bò xa xôi.
An Tri Hạ cười lạnh tiến lên: "Phó ban Đinh thân là thành viên của ủy ban khu phố, lẽ ra phải gánh vác trách nhiệm hài hòa cộng đồng, chứ không phải đeo cờ đỏ liền trở thành người của tổ chức, miệng nói được vài câu liền đòi lục soát tịch thu nhà người ta! Các đồng chí trong Cục Cảnh Sát và tổ chức đều chú trọng nhân chứng vật chứng, trình tự xét duyệt chặt chẽ cẩn thận, tuyệt đối sẽ không phán sai tội danh cho bất kỳ ai cũng tuyệt đối không để cho ai đào tẩu. Cũng không bị bà coi như trò đùa, lấy ân oán giữa nhà máy bia Mạch Hoa và đài truyền hình kéo đến nhà tôi.
Nếu như tôi nhớ không làm, đầu tháng đài truyền hình đã thanh toán xong với nhà máy bia Mạch Hoa rồi."
Phó ban Đinh không mở miệng được, thấy mọi người chỉ trỏ mình, đỏ mặt gầm nhẹ: "Dù sao cũng có người viết thư nặc danh, tôi, tôi cũng chỉ là làm theo quy củ. Hơn nữa những tên giặc Tây này ở nước ngoài, ai biết bọn họ có phải thật lòng muốn kết giao với nước ta hay không? Làm thế nào mà người ta quen biết mọi người?
Các người tranh luận với tôi cũng vô dụng, vẫn nên đi giải thích với tổ chức đi." Nói xong bà ta ưỡn ngực hóp bụng ngẩng đầu, tự thuyết phục chính mình, chỉ huy mấy thanh niên kia tiếp tục tiến quân về nhà họ Khương.
Hai người già nhà họ Khương nghe thấy động tĩnh bước ra ngoài, vẻ mặt bình tĩnh nghe.
Không chờ bọn họ nói gì, bạn bè nước ngoài nghe được đại khái từ người phiên dịch, vô cùng tức giận nói.
Phiên dịch viên cũng tức giận nói theo: "Vị đồng chí này, quốc gia chấp nhận kênh nước ngoài, một là để bạn bè quốc tế hiểu về đất nước Hạ Hoa, đồng thời có thể đối xử bình đẳng, hai là tìm kiếm cơ hội trao đổi kinh tế với các quốc gia khác, hợp tác cùng có lợi.
Ông Evan cùng những người khác là đại sứ nước Ý, mang theo trái tim thân thiên đến tham quan du lịch, là tổ chức đặc biệt phê chuẩn để chúng tôi chiêu đãi thật tốt.
Hành vi chưa qua điều tra liền tùy tiện chụp mũ của bà, đối với những đứa bé mà nói chính là làm mất mặt người Hạ Hoa chúng tôi, đối với người lớn mà nói chính là đang cắt đứt tình hữu nghị của hai nước!"