Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 689 - Chương 689 - Đừng Quan Tâm 1

Chương 689 - Đừng quan tâm 1 Chương 689 - Đừng quan tâm 1

Phiên dịch viên này thường hộ tống lãnh đạo đi gặp gỡ đối tác nước ngoài, lời nói và hành động rất trang trọng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cũng khá đáng sợ.

Phó ban Đinh giận dữ trông như một quả bong bóng bị xì hơi, bất đắc dĩ nhìn đám người tụ tập xung quanh, bà ta chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói: "Hôm nay coi như bỏ đi, tôi nhất định sẽ báo cáo sự việc lên Ủy ban khu phố, yêu cầu bọn họ cử người đến điều tra nhà họ Khương. Không thể chỉ vì có nhà họ Khương chống lưng là các người có thể làm việc xấu!"

An Tri Hạ lạnh lùng nói: "Phó ban Đinh cứ đi đi, ngược lại tôi muốn xem xem Ủy ban khu phố sẽ chọn một bên là những người yêu nước ngăn chặn những mối quan hệ đối ngoại giả tạo, hay là sẽ kiểm tra..."

Cô còn chưa kịp nói xong, phó ban Đinh đã lớn tiếng xua tay nói: "Quên đi quên đi, tôi chỉ là một phó ban nhỏ nhoi của Ủy ban khu phố, tôi làm gì có quyền lực như nhà họ Khương các cô, cũng không có bản lĩnh như phó trưởng đài Tiểu An. Đen cũng có thể nói thành trắng, các người còn đứng đó làm gì, đi thôi!"

Phòng Viên bình tĩnh nói: "Lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát, cái ác sẽ bị trừng trị thôi, phó ban Đinh nhất định phải thật cẩn thận, đồng thời chuyển lời nhắc nhở của tôi cho một số trưởng và quản lí của nhà máy." Trong đôi mắt của anh chứa đựng sự tàn nhẫn và sát ý.

Phó ban Đinh sợ hãi đến mức đứng hình một lúc lâu, mãi cho đến khi bị những người xung quanh xô đẩy. Khi định thần lại, bà ta chợt nghĩ đến nếu anh mất đi sự chống lưng của nhà họ Khương, lúc đó anh sẽ giống như một đứa nhỏ đáng thương trên người đầy thương tích bị đẩy tới vực núi.

Hiện tại không biết anh dùng thủ đoạn gì vào được nhà họ Khương, anh đến đây để trả thù sao?

Phó ban Đinh chế nhạo: "Nhiều năm không gặp, tính khí công tử của cậu vẫn không thay đổi. Chậc chậc, không biết sau khi vượt qua được những năm tháng đó, cậu cảm thấy thế nào nhỉ? Cậu cũng không còn là đứa nhóc ba tuổi, cậu phải trưởng thành lên đi, đừng tưởng nhà họ Khương có thể bảo vệ cậu mãi.

Cẩn thận đấy, nếu những hành động của cậu đi quá xa, thì cho dù cậu đã đến được kinh đô thì cũng không trụ lại được đâu. Chậc chậc.' Bà ta nói rồi quay đầu nhìn An Tri Hạ: "Cô cũng không xấu, tại sao lại yêu cái tên xấu tính này vậy? Cô nghĩ cậu ta có chân thành với cô không? Cậu ta chỉ theo đuổi cô vì sau lưng cô là nhà họ Khương thôi."

"Không có nhà họ Khương, cô chẳng là gì cả, hiện tại cô còn trút giận lên tôi, đợi sau này cậu ta lợi dụng cô xong rồi bỏ cô...'

An Tri Hạ bước tới dùng sức nhéo miệng bà ta, chỉ nghe tiếng da bị kéo.

Phó ban Đinh trợn tròn mắt, đau đến run rẩy, miệng há hốc không khép lại được, nước bọt chảy ròng ròng nhỏ xuống đất.

An Tri Hạ vừa vỗ tay, vừa cười khẽ: "Tôi chỉ tò mò một người suốt ngày gieo rắc bất hòa, tranh chấp như vậy sao lại có thể trở thành phó ban ủy ban khu phố? Thậm chí còn gây xấu hổ trước mặt đối tác nước ngoài. Ngày khác tôi gặp các lãnh đạo, tôi chắc chắn sẽ nói chuyện với họ lưu loát vui vẻ hơn rồi."

Các đồng chí ở cơ sở phải kiểm soát chặt chẽ tình hình không được để chó mèo lợi dụng.

Thấy phó ban Đinh tức giận đến mức giậm chân cau mày khó chịu, mọi người chỉ cảm thấy đáng đời vì đã trả đũa được người chuyên gây rắc rối, toàn thân liền cảm thấy thoải mái dễ chịu, mọi người vỗ tay tán thưởng.

An Tri Thu vừa lái xe máy trở về, nhìn thấy một bà cô đang nói bóng nói gió, tức giận đến rồ mạnh ga, tiếng xe lớn đến mức khiến mọi người sợ hãi nhanh chóng tránh đường. Anh ấy cười nham hiểm, lái xe lao về hướng của phó ban Đinh.

Mọi người giật thót, hét lên không được, không cần phải tự mình hại mình như thế. Ngay cả An Tri Hạ cũng nắm chặt tay, cô rất hoảng sợ.

Bình Luận (0)
Comment