"Thật ra tôi cảm thấy bọn họ cảm thấy có thể bức bách chúng ta đón An Tri Hạ trở về. Nếu chúng ta cắt đứt ý niệm này của bọn họ, không phải bọn họ sẽ tập trung làm việc hơn sao?" Phó đài Hoàng suy nghĩ, cực kỳ thành khẩn đưa ra kiến nghị.
Phó đài Lý không tán đồng: "Ngay từ đầu chúng ta chỉ tính toán để trừng trị An Tri Hạ một chút mà thôi, chứ thật ra vẫn muốn dựa vào đầu óc thông minh của cô ta để đài truyền hình tiếp tục phát triển.
Nhóm lãnh đạo tổ chức đã bắt đầu chú ý đến đài rồi, nếu chúng ta không chủ trì cục diện, đến lúc đó bên trên truy cứu trách nhiệm, chúng ta sẽ không thể chịu được."
Trưởng đài Bạch trầm tư: "Quả thật, An Tri Hạ không thích bị quản giáo, nhưng không thể không nói cô ta rất tài hoa, đầu óc cũng linh hoạt, đài truyền hình ở kinh đô mà cô ta còn cứu sống được, thậm chí còn xây dựng kênh nước ngoài, đến cả kênh Thượng Hải cũng còn kém hơn!"
"Trưởng đài Bạch, thật ra tôi không nghĩ như vậy đâu." Phó đài Hoàng lắc đầu, hơi chau mi nói: "Người tài hoa ở Hạ Hoa đếm không xuể, An Tri Hạ chỉ là một trong số đó. Đài truyền hình của chúng ta sẽ chiêu mộ toàn nhân tài ưu tú nhất thủ đô, sao không thể xuất hiện An Tri Hạ thứ hai chứ?
Hơn nữa mấy tháng này, cô ta làm được cái gì chứ? Không phải chỉ là bố trí cho cấp dưới rồi để bọn họ tự hoàn thành sao? Cùng lắm thì cô ta viết kịch bản, rồi theo mấy đoàn phim mà thôi.
Cô ta cũng có chút hết thời rồi."
"Mặc kệ thế nào, trước tiên chúng ta phải vượt qua điểm mấu chốt này." Trưởng đài Bạch đỡ ngực buồn bực nói: "Nếu còn trì hoãn, tôi sợ sợ tổ chức sẽ làm khó dễ chúng ta."
Phó đài Hoàng có chút không cam lòng: "Ý ông là chúng ta lại phải mời An Tri Hạ trở về sao? Tôi nhớ rõ trước đó đài muốn cô ta chỉnh đốn, cải cách chương trình phải tốn bốn căn nhà hai tầng rồi tiền thưởng của nhóm chủ nhiệm kia.
Lần này cô ta từ chức rời đi, chúng ta lại muốn mời cô ta về, lần này lại đưa ra điều kiện gì đây?"
Trưởng đài Bạch nắm tay hung hăng đấm xuống bàn: "Mặc kệ điều kiện gì, trước tiên phải mời cô ta về đã rồi nói sau, hơn nữa cô ta có năng lực được bao lâu chứ? Chờ đến khi chúng ta bồi dưỡng được một người, học được hết bí quyết của cô ta rồi chúng ta tìm đại lý do nào đó, đuổi cô ta đi là được mà. Không thể luyến tiếc con sói này được!"
Phó đài Lý giơ lên ngón tay, hạ mắt kính xuống, còn chút lý trí mà lắc đầu: "Người ta không phải đồ ngốc tử, đặc biệt là An Tri Hạ là loại phụ nữ quá thông minh. Nếu chúng ta thành tâm hợp tác, coi cô ta như đồng sự cùng tiến lên thì còn có khả năng trở về.
Nếu cô ta cảm nhận được tâm tư bất chính, chỉ sợ dù có lợi ích lớn thế nào cũng không đủ cô ta tiếp tục trở về đi làm."
"Ông Lý, cái gì ông cũng tốt, chỉ là cẩn thận quá mức. Người xưa hay nói có tiền là có tất cả, có thể sai khiến quỷ ma, cả đời này tôi chưa từng thấy ai coi nhẹ đồng tiền cả.
Hơn nữa, An Tri Hạ có thông minh đi chăng nữa thì cũng chỉ là con người, mới đi làm được mấy tháng mà đã có bốn căn nhà hai tầng, cũng không biết cô ta đã ăn được bao nhiêu rồi.
Nếu cô ta không bị dụ hoặc thì chỉ có thể nói ích lợi của chúng ta không đủ." Trưởng đài Bạch xua xua tay, thở sâu bất đắc dĩ cười nói.
"Việc này các người đều không cần phải xen vào, tôi sẽ chuẩn bị thật tốt, tốt nhất cô ta nên thức thời, bằng không, ha ha..." Sắc mặt ông ta âm ngoan nói: "Tôi có rất nhiều cách phá hoại thanh danh cô ta, nếm hết quả đắng!"
Phó đài Hoàng cũng đồng tình, chỉ có thể nói: "Trưởng đài Bạch cũng không nên thuận theo cô ta quá nhiều, nếu không cô ta càng được đà lấn tới."