"Hơn nữa trên thỏa thuận còn muốn chúng tôi đồng ý, không được phép cướp đoạt đối tác quảng cáo đang làm việc với đài truyền hình kinh đô. Nhưng mà điều kiện này quá mức ngang ngược, vì vậy chúng tôi chỉ đồng ý không chủ động liên lạc, nếu như là do đài truyền hình kinh đô làm không tốt, không có hiệu quả, người ta tự động chạy tới thì không tính."
An Tri Hạ hơi nhướng mày.
Tôn Anh Siêu cũng bực tức nói: "Chúng tôi tới một nhóm mười hai người nhưng chỉ có bảy người được giữ lại! Bài viết của bọn họ không tệ, được trưởng đài Bạch đích thân hẹn tới nói chuyện, đưa ra một mức lương hậu hĩnh và đãi ngộ phúc lợi rất tốt, lập tức được chọn ở lại."
Ngược lại, khóe mắt Hoàng Nhã Như lại mang chút ý cười: "Tám người phiên dịch chúng tôi đều vào đài truyền hình Long Đằng, một người cũng không sót. Tuy nhiên hẳn là bọn họ cũng không sợ, dự định sẽ đến Bộ ngoại giao mượn tạm người, nhưng mà năng lực nghiệp vụ của chúng tôi tuyệt đối không kém hơn những người đó!
Chúng tôi cũng có thể mở thêm một kênh nước ngoài nữa, để cho bạn bè nước ngoài có nhiều lựa chọn hơn!"
Nói thì dễ, nhưng để thực hiện là rất khó, dẫu sao bọn họ đã bỏ không ít công sức mới cải cách được các kênh kia. Không biết bọn họ còn có thể dựng lại đài truyền hình vào đầu năm hay không.
An Tri Thu đưa cho An Tri Hạ một trái táo đã được gọt vỏ và cắt thành từng miếng, lại tự mình cầm một trái trực tiếp cắn rắc rắc.
An Tri Hạ bẻ một miếng, cắn một miếng nhỏ: "Mỗi một người đều có dự định của riêng mình, chỉ có thể nói người không cùng chí hướng thì không thể hòa hợp, từ nay về sau mọi người xem đài truyền hình kinh đô là đối thủ cạnh tranh là được.
Có thể cạnh tranh, nhưng mọi người không thể mất đi sơ lòng, nếu như để đánh mất chính mình thì cũng có khác gì bọn họ đâu?"
Tất cả mọi người đồng loạt gật đầu một cái.
Thiệu Đồng Phong cười nói: "Chúng tôi chờ cô giáo tiểu An trở lại đảm nhiệm vị trí trưởng đài!"
An Tri Hạ sửng sốt một chút, khoát tay lia lịa nói: "Tôi đã suy nghĩ rất kỹ, căn bản tôi không thích hợp ở trong môi trường bị người khác quản thúc, vẫn là ở nhà sẽ an nhàn hơn chút. Hơn nữa bây giờ tôi đang ôm bụng bầu, chờ sau khi sinh xong còn phải chăm sóc đứa trẻ, sợ rằng năm ba năm nữa cũng không được rảnh rỗi.
Đài truyền hình Long Đằng vẫn phải dựa vào mọi người đến chống đỡ, nhưng mà tôi có thể góp ý cho mọi người chút chút."
Phút chốc bọn họ cảm thấy tim đập rộn lên.
"Đồng chí Thiệu Đồng Phong chỉ cọ sát nửa năm đã có thể chống đỡ được một đài truyền hình, mọi người cũng có đầy đủ kinh nghiệm, lại nói hợp tác xã cung ứng và tiếp thị cùng cửa hàng hữu nghị sẽ trở thành hậu thuẫn vững chắc của mọi người, mà mạng lưới truyền hình cáp cũng lót đường, cung cấp võ đài cho đài truyền hình mọi người phát triển lớn mạnh.
Hơn nữa sau lưng mọi người còn có mấy trăm nhân sĩ xuất sắc kinh đô, còn sợ gì? Xắn tay áo lên làm một trận thật lớn, lấy ra thành tích vừa đẹp mắt vừa mạnh mẽ cho tổ chức xem, cũng để cho những kẻ đã vứt bỏ mọi ngườii nhìn một chút, lựa chọn như thế nào mới là gọi chính xác và có tiền đồ." An Tri Hạ nhíu mày nói.
Toàn thân bọn họ run lên.
Đài truyền hình Long Đằng ra đi tay trắng, cũng không phải là bọn họ không có ưu thế, thậm chí xuất phát điểm cao thì về sau cũng sẽ phát triển nhanh hơn.
An Tri Hạ vào phòng ngủ cầm ra một xấp tài liệu: "Đây là trước đây lúc tôi chọn chương trình còn dư lại, thật ra thì thể loại chương trình không quá khác biệt, nhưng là hình thức tổ chức không giống nhau, cho nên không coi là sao chép từ đài truyền hình kinh đô."
Mỗi người chia nhau hai ba tờ xem.