Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 823

Chương 823 - Chương 823 -

Người đàn ông không tức giận, đặt chiếc lọ trên bàn cạnh giường ngủ, quay lại vị trí của mình. Có lẽ anh ta ngủ không đủ giấc, hơi nheo mắt, lên giường đá giày xuống rồi bắt đầu ngáy. Mùi chân lập tức lấn át hết các mùi khác, khiến những người trong phòng gần như không thở được.

Người phụ nữ không chịu nổi, bước tới lớn tiếng: "Cái người này có biết xấu hổ không đấy? Đây là nơi công cộng, không biết chân cậu có mùi à? Người bẩn thỉu nằm trên giường, toàn thân toàn là mùi rác thải chua lòm, cũng không hiểu sao bệnh viện lại cho loại người như này vào chứ!"

Người đàn ông vốn không muốn để ý để bà ta.

Nhưng càng như vậy, người phụ nữ càng trở nên hung hãn, nói những lời ác ý rồi đẩy mạnh anh ta.

Người đàn ông tức giận đến mức phải ngồi dậy, đẩy lại bà ta.

Người phụ nữ mất đà ngã xuống đất, sắc mặt lập tức tái nhợt vì đau đớn, bà nghiến răng nghiến lợi nhìn con mình và người đàn ông: "Nhìn cái gì? Bà đây sắp bị người khác bắt nạt đến chết rồi đây!"

Trước khi hai người tiến tới, người đàn ông đã nắm chặt tay, trông giống như một thằng vũ phu, nói những lời không hay: "Lên đây? Tôi trong thôn lâu lắm rồi chưa đánh ai đây, ai nhìn thấy tôi cũng phải đi đường vòng đấy. Gầy như cây gậy thế này còn chưa đủ để tôi đấm vào mặt các người đâu."

Hai cha con này cũng mềm nắn rắn buông rụt cổ lại, kéo mẹ chồng lên trên.

Người đàn ông tiếp tục che kín đầu ngủ.

Phòng Viên tiến lên, lạnh giọng nói: "Đồng chí, mời mang giày vào."

"Tôi nói các người xong chưa vậy." Người đàn ông không kiên nhẫn mở chăn ra, nhìn ánh mắt lạnh lùng của Phòng Viên cùng với vết sẹo trên trán càng tăng thêm vẻ dữ tợn, sự tức giận đột nhiên giảm đi một nửa: "Bệnh viện cũng không nói là không được cởi giày."

"Trẻ sơ sinh sức khỏe yếu, cần môi trường trong lành sạch sẽ." Phòng Viên lạnh lùng nói: "Hy vọng đồng chí có thể phối hợp."

Người đàn ông ậm ừ hai tiếng, sau đó xỏ giày vào, cảm thấy căn phòng này thật nhàm chán liền đi ra ngoài.

"Nhìn nhà người ta kìa." Người phụ nữ tức giận nhéo chồng và con trai.

Trong phòng hôi quá nên cả nhà bế con ra ngoài hành lang một lúc, mở cửa sổ ra cho thông thoáng.

Người phụ nữ lại tới nói chuyện với dì Trương: "Người đàn ông vừa nãy mặt dày thật, mọi người không biết, vợ anh ta là một người có học thức, về quê để hỗ trợ xây dựng. Một trong những đứa con của chị gái tôi đã đến sống với cô ấy ở nông thôn.

Người đàn ông vừa nãy là một tên đầu đường xó chợ, việc gì cũng đều làm rồi, danh tiếng tệ lắm, hai mươi mấy tuổi rồi cũng không có cô gái nào dám kết hôn với anh ta.

Anh ta thấy con gái nhà người ta không có chỗ dựa liền huỷ hoại người ta nên mới lấy được được người ta đấy.

Cưới được rồi cũng không đối xử tốt với cô ấy, suốt ngày đánh cô ấy, đánh từ một cô gái thông minh thành một đứa ngốc luôn rồi.

Chả biết ai nghĩ ra, anh ta đưa cô gái về nhà vợ, rồi ở đó không đi."

Không cần dì Trương trả lời, bà mẹ chồng nói rất phấn khích: "Nhà đó có hai người con trai, lần lượt thay thế công việc của cha mẹ bọn họ, cả gia đình sống trong căn phòng nhỏ.

Bọn họ làm gì còn tinh lực bận tâm đến người con gái về quê vừa có tri thức lại vừa gả cho người ta rồi chứ?

Chỉ có điều người con rể này lười biếng không chịu đi làm, còn phải ăn no, nếu không theo ý của anh ta thì anh ta liền đến đơn vị làm ầm lên, nếu như công việc bị anh ta phá hoại đến mức mất luôn, không phải người một nhà đều phải cạp đất mà ăn hay sao?

Bình Luận (0)
Comment