Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 825

Chương 825 - Chương 825 -

Bởi vì người trong nhà kiêng kị với bọn buôn người rất sâu, đặc biệt là Phòng Viên cùng An Tri Hạ, thế là buổi tối cơ hồ bọn họ không dám chợp mắt, chuẩn bị buổi sáng ngủ bù.

Lúc mà con người ngủ say nhất, buông lỏng cảnh giác nhất, thường là khi thành phố sắp khôi phục. Chân trời chỉ có vệt sáng nhạt, trong bệnh viện yên tĩnh, thi thoảng có tiếng bước chân của y tá trực ban, tiếng trẻ con khóc.

Cánh cửa đóng chặt chậm rãi mở ra, Phòng Viên vén rèm lên, thấp giọng nói: "Ai đấy?"

"Sao thế?" An Tri Hạ cũng khẩn trương ngồi dậy.

Dì Trương ngủ gật đứng dậy, đi về phía cũi bảo vệ hai đứa bé.

Phòng Viên đã nhanh chóng đuổi theo, chỉ là người đó rất quen thuộc với bệnh viện, hơn nữa hành lang đều là người, chậm trễ ba giây, người đã biến mất không thấy.

Anh quay trở lại lắc đầu: "Anh chạy sau, người không thấy bóng dáng đâu nữa."

Trái tim dì Trương bây giờ còn thình thịch nhảy loạn, nhỏ giọng nói: "Chúng ta đến bệnh viện hai lần, hai lần đều gặp phải chuyện này. Ngày mai để bác sĩ xem qua Tri Hạ và bọn nhỏ một chút, nếu không có vấn đề gì lớn, các cháu cùng đến đại viện khu Chiêu Dương đi?

Có ông Tiêu ở đấy, mọi người cũng yên tâm hơn."

An Tri Hạ sinh đẻ thuận lợi, thể chất người trẻ tuổi cũng tốt, cho nên hồi phục rất nhanh.

Chờ khi trời sáng, ăn xong bữa sáng, bác sĩ kiểm tra phòng xong, bọn họ liền thu dọn đồ đạc xuất viện. Lúc sắp đi, dì Trương không nhịn được nói với hai hộ lý trong phòng về việc này.

Ngược lại người nằm giường giữa lại không có phản ứng quá lớn, vẻ mặt bà ngoại đứa bé còn có chút vẻ đáng tiếng, giống như cháu ngoại của mình bị trộm đi, ngược lại lại là chuyện tốt.

Nhà bên giường sát tường sắc mặt trắng bệnh: "Mẹ, nếu không chúng ta làm thủ tục xuất viện đi?"

"Làm cái gì mà làm? Khó khăn lắm mẹ mới có cháu trai mập mạp, phải ở viện đủ ba ngày, để bác sĩ xem có khỏe mạnh hay không. Đứa bé nhỏ như vậy, lỡ như có chuyện gì xảy ra, ai chịu trách nhiệm?

Người đó bị dọa chạy rồi, lần sau chắc chắn sẽ không đến phòng chúng ta trộm đứa bé đâu.

Buổi tối lúc đi ngủ chúng ta cảnh giác chút, bốn người lớn, còn không trông nổi một đứa bé?"

An Tri Hạ nhíu mày, muốn khuyên một câu, nhưng Phòng Viên lắc đầu với cô.

Sau khi ra khỏi cửa, anh nói: "Mỗi lần làm thủ tục nhập viện, bác sĩ và y tá sẽ đặc biệt nhấn mạnh một lần nữa, nhân viên trực ban cũng sẽ cố tình dặn dò.

Lời em nói trong lòng bà ta cũng không có uy tín bằng bác sĩ y tá, khéo người ta còn nói em ghen tị với cháu trai bà ta cường tráng nữa kìa."

"Trong lòng em luôn cảm thấy không đúng lắm, ai quy định người bị dọa chạy sẽ không quay lại lần nữa?"

Phòng Viên che kín cô, còn lấy chiếc kính râm từ trong túi đeo lên cho cô, thật sự không còn kẽ hở nào mà gió có thể lọt qua: "Hiện thực rất tàn khốc, bất kỳ xã hội cùng quốc gia nào đều xuất hiện các loại hành vi phạm tội, nhìn mãi cũng thành quen.

Thật ra nước chúng ta cũng tính là ổn, an toàn con người ở nước ngoài đều là vấn đề.

Chỉ có điều, gần đây những kẻ buôn người quả thật quá hung hăng ngang ngược, rất nhanh thôi tổ chức sẽ nghiêm khắc xử lý, ngăn chặn và thanh lọc một phen.

Nhiệm vụ hiện giờ của em là phải chăm sóc cơ thể cho thật tốt, không phải nghĩ ngợi gì hết."

An Tri Hạ nhìn anh, cười gật đầu: "Hy vọng những kẻ buôn người sớm nhận trừng phạt."

Sau khi lên xe, dì Trương nói: "Cô con gái nhà ở giữa kia số khổ thật đấy, bản thân bị một tên côn đồ dựa dẫm, lại còn bị đánh đến đầu óc không linh hoạt, cả ngày chỉ ngu ngơ dại khờ.

Vừa rồi lúc dì làm thủ tục xuất viện cho Tri Hạ, nghe mấy người y tá nói, cô gái đó lúc sinh bị khó sinh, đứa trẻ bị ngạt khí khá lâu có thể sau này não cũng sẽ có chút bệnh tật.

Chao ôi, thật là việc gì cũng ập đến cùng một lúc."

Bình Luận (0)
Comment