Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 963

Chương 963 - Chương 963 -

Trên tờ giấy viết đầy những món ăn vặt được đề xuất ở các ga và một số món ăn đặc sắc ở thành phố Thiểm Tây.

Hơn chục người trẻ tuổi không khỏi vỗ tay: "Bà chủ Tiểu An của chúng ta đúng là người hào phóng! Mọi người làm việc chăm chỉ là có thể nhận được khen thưởng ngang nhau, làm gì có ai lười biếng được chứ?"

"Vậy đồng chí Tiểu Tiền, buổi trưa chúng ta ăn cái gì thế? Cậu đừng thừa nước đục thả câu nữa!"

Tiểu Tiền vỗ cái túi bên cạnh: "Đây là bánh bao nhân thịt do đầu bếp căng tin chúng tôi nhào bột mì làm thành, còn có tiểu long bao huyết vịt, miến, đậu phụ, rau sam khô, thịt ba chỉ! Bây giờ còn đang nóng hôi hổi đây."

Nói xong cậu khom lưng cởi túi ra, trong một lớp chăn bông dày là một túi bánh bao bốc hơi nóng.

"Mỗi người năm cái, buổi tối chúng ta mua cơm hộp thịt kho tàu ăn nhé!"

Một người đàn ông cầm bánh bao, cắn một miếng xuống hết một phần ba cái bánh, phồng má nhai, hạnh phúc nói: "Mẹ nó, thế này mới gọi là sống qua ngày chứ! Có đồ ăn thì bảo tôi làm gì cũng được."

Qua ống kính, khán giả có thể nhìn thấy rõ ràng trong bánh bao là những miếng thịt béo, bánh bao da mỏng và phần nhân đầy đặn, lớp dầu mỡ óng ánh lại phối hợp với dáng vẻ mọi người ăn như hổ đói khiến người xem đều rất phấn khích.

Cơm trên tay bỗng dưng không còn thơm nữa, nhưng hết lần này tới lần khác bọn họ lại luyến tiếc tắt tivi, đành phải làm bộ như mình đang ăn bánh bao nhân thịt như trên hình!

Ngược lại, anh Cố lục lọi trong túi một lúc rồi lấy ra hai cái bánh bột ngô và mì khoai lang, suy nghĩ chốc lát rồi nghiến răng nghiến lợi nhét một miếng thịt xông khói vào bên trong, sau đó là hai quả dưa chuột muối, rồi nhét hết vào trong tay Tiêu Tuấn.

"Ăn nhanh đi, vẫn còn nóng đấy." Còn anh ta thì xoay người lấy một bát nước nóng to, ngâm mì khoai lang vào bên trong, cắn một miếng dưa chuột muối, gắp một miếng mì đã ngâm mềm ăn vô cùng vui vẻ.

"Sao anh không ăn? Bánh từ ban đêm vừa lạnh vừa cứng mà."

Tiêu Tuấn vốn ghét bỏ không thôi, nhưng nhìn vào ánh mắt khó hiểu của anh Cố. Cậu bé cắn mạnh một miếng bánh bao như muốn phát tiết, chiếc bánh bao mùi lúa mạch ăn kèm với thịt xông khói mặn và dưa chuột giòn tan, cũng không tính là khó ăn.

Cậu ăn một cái rồi nhét cái còn lại vào trong tay anh Cố, rầu rĩ nói: "Em ăn no rồi!"

"Tiểu Thảo còn có thể ăn ba cái, em là con trai thì phải ăn nhiều hơn mới đúng." anh Cố không nhận mà lại nhét trở về cho cậu bé rồi cười hề hề nói: "Ăn bánh bao bột mì rất tốt, bồi bổ thân thể, chờ đến chỗ chúng tôi, em cũng chỉ có thể ăn mì khoai lang và bánh bột ngô thôi, bên trong còn trộn lẫn một ít cám nữa cơ.

Chị dâu cậu còn không cho ăn cả những thứ này đâu."

Tiêu Tuấn mím chặt môi, cậu bé thật sự rất đói bụng nên lại ăn nốt chỗ bánh bao còn lại vào bụng.

Sau đó cậu bé đứng dậy bắt đầu lục lọi hành lý của mình, trong lòng còn ôm một tia hy vọng, nhưng trong bao tải thuộc về cậu bé chỉ có một cái chăn dày, một bộ quần áo mùa đông, một đôi giày, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, chậu tráng men, khăn mặt, một lọ kem, ngoài ra thì không còn gì khác!

Chỉ sợ lọ kem bảo vệ da kia cũng là do mẹ sợ sau khi cậu bé trở về quá thô ráp nên mới miễn cưỡng nhét vào đúng không?

Tiêu Tuấn yên lặng lấy chiếc bình tráng men của mình ra, rót một ly nước nóng rồi cầm trong ngực sau đó ngồi lắc lư ở giữa hai toa xe nghe tiếng người ồn ào, tiếng xe lửa rầm rầm, trong mũi vẫn là các loại mùi hỗn tạp nồng nặc.

Bình Luận (0)
Comment