Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp (Dịch Full)

Chương 965

Chương 965 - Chương 965 -

Mẹ Tiêu sửng sốt một chút rồi cười nói: "Vậy lát nữa chúng ta sẽ đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị mua cho cháu mấy bộ quần áo, sau đó đi cắt tóc rồi đi nhà tắm nhé."

Trên mặt bà không có chút ghét bỏ nào, ngược lại tràn đầy hưng phấn nói.

"Hôm nay thời gian có chút eo hẹp, chúng ta cứ ghi nợ ở đấy, chờ hôm nào dì được nghỉ làm sẽ đi dạo phố sắm đồ cho cháu, dì đảm bảo sẽ biến cháu thành một cô bé xinh đẹp!"

Cố Tiểu Thảo rụt rè nhìn nụ cười dịu dàng trên mặt mẹ Tiêu, cố gắng phân biệt hồi lâu, đúng là không tìm được một chút giả dối nào. Cô bé mím môi nhút nhát cười: "Dì ơi, cháu sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Dì không cần phải mua cho cháu nhiều đồ đâu ạ, cháu mặc quen đồ này rồi nên không lạnh chút nào cả.

Gió ở Tây Bắc chỗ cháu lớn lắm, có thể thổi rách cửa sổ giấy luôn.

Tuy ở kinh đô có gió, nhưng uy lực nhỏ hơn Tây Bắc nhiều."

"Đứa nhỏ ngốc này, trong hai tháng tới, cháu sẽ là con cháu của nhà dì, phải gọi dì là mẹ." Mẹ Tiêu cười nói: "Sau khi trở về, mẹ sẽ nói với bạn bè và người thân là con là con gái nuôi mà mẹ mới nhận.

Bây giờ chúng ta đã đồng ý tham gia chương trình cho nên phải làm theo các quy tắc."

Cố Tiểu Thảo được yêu thương mà sợ hãi, cô bé liên tục xua tay: "Dì à, cháu, cháu chỉ là một đứa bé hoang dã thôi, chưa từng đi học, suốt ngày quanh quẩn trên núi nên không làm được con gái nuôi của dì đâu mà."

"Làm được, làm được." mẹ Tiêu nhìn trái nhìn phải Cố Tiểu Thảo, cười nói: "Mẹ thấy con ngoại trừ đen gầy, làn da hơi nẻ ra, kỳ thật ngũ quan dung mạo rất khá, chỉ cần chăm sóc một chút là có thể biến thành một cô gái nhỏ xinh đẹp ngay thôi!"

Cố Tiểu Thảo càng ngượng ngùng, cô bé mừng rỡ lại thấp thỏm nói: "Cháu... Chưa có ai khen con xinh đẹp cả."

"Con cứ chờ mà xem." Mẹ Tiêu dặn dò tài xế đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị trước.

Năm xưa thân thể mẹ Tiêu yếu ớt, ba mươi tuổi mới mang thai Tiêu Tuấn, lúc ấy bà vô cùng muốn một cái áo bông nhỏ mềm mại xinh đẹp, không ngờ lại sinh ra một thằng nhóc thúi.

Vừa hay mấy người lớn trong nhà đều tương đối mê tín, biết cả đời này có thể bà chỉ có một đứa nhỏ này thôi, sợ không nuôi lớn được đứa nhỏ nên đã dùng các phương pháp cổ xưa, ví dụ như đặt tên thật xấu, lại ví dụ như bé trai sẽ để tóc dài rồi nuôi như bé gái.

Những thứ này vừa vặn thỏa mãn nguyện vọng của bà, cho nên trước khi Tiêu Tuấn được năm tuổi đến tuổi đi học, người khác đều cho rằng cậu bé là một cô gái nhỏ xinh đẹp. Cậu bé được chải hai cái búi tóc nhỏ, đeo tất cao cổ, mặc váy hồng và giày da đỏ, trên trán trắng mềm in chấm đỏ, cứ như vậy đi ra ngoài sẽ đạt tỷ lệ hai trăm phần trăm người qua đường quay đầu lại nhìn, được mọi người gọi là búp bê sứ.

Đương nhiên, Tiêu Tuấn cũng có một cái tên rất xấu!

Sau khi cậu bé lớn lên, biết mình là con trai thì từ chối tất cả những thứ nữ tính, kết quả uốn cong thành thẳng là trở thành đứa trẻ đến chó cũng thấy phiền.

Mẹ Tiêu không ý thức được lúc này đang livestream, bà vừa đi dạo phố vừa cười chia sẻ quá khứ của đứa con trai ngốc nghếch với Cố Tiểu Thảo.

Bởi vì màu da và vết nứt nẻ vì lạnh của Cố Tiểu Thảo, cho nên mẹ Tiêu không mua cho cô bé màu sắc quá mức diễm lệ, mà mua một cái áo choàng nhỏ màu đỏ với nhung trắng, áo len cổ cao màu đen, quần cạp áo nhỏ màu đen, váy kẻ sọc màu đỏ đen, giày da nhỏ cũng màu đỏ.

Một chiếc áo khoác tây tạng màu xanh cộng với áo khoác bông, áo len cổ lá sen màu trắng, quần ống loe denim màu xanh, giày bông thể thao màu trắng.

Bình Luận (0)
Comment