Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 111 - Chương 111 - Xông Lên Cho Một Đấm 2

Chương 111 - Xông lên cho một đấm 2
Động tác này dội cho nụ cười xinh đẹp của Lý Hướng Vãn tắt ngấm, đồng thời vung tay ra khiến cho lương thực rơi vãi đầy đất, mà Lý Hướng Bắc xếp hàng sau lưng cô ta lập tức nhào lên, vừa nhào lên đã vung một nắm đấm vào mặt của người ghi điểm, tiếp theo là giơ chân đạp anh ta ngã lăn trên đất, sau đó liền ngồi lên đấm cho một trận túi bụi.

Lâm Ngọc Trúc suýt thì đứng bên cạnh vỗ tay hoan hô, đối với Lý Hướng Bắc tràn ngập khen thưởng, đúng là đàn ông chân chính, cô khỏi cần nghĩ cũng biết người ghi điểm này lại lợi dụng sờ mó rồi, hừ hừ hừ.

Nếu như cô có một nam chính như vậy thì cũng không cần nam phụ.

Chu Nam đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng trước mặt với vẻ mặt thoảng thốt, hiển nhiên không biết đã xảy ra chuyện gì.

Đồng thời người cũng chưa phản ứng lại kịp còn có cả những cán bộ lãnh đạo, lúc này mới biết đứng dậy qua đó can ngăn.

Người ghi điểm tên là Triệu Kiến Thiết, là cháu trai của trưởng thôn, trong ban lãnh đạo chỉ có mỗi đại đội trưởng là thân thể cường tráng, chỉ có thể dựa vào anh ta kéo Lý Hướng Bắc gần như đã phát điên tách ra.

Sau khi Đại đội trưởng thờ phì phò tách người ra xong liền nhìn chằm chằm vào trưởng thôn, nên xử lý như thế nào đây, dù gì Triệu Kiến Thiết cũng là cháu của ông ta.

Sau khi trưởng thôn đỡ cháu trai nhà mình dậy liền quát: “Các cháu đã xảy ra chuyện gì, đang yên đang lành mà đi đánh người.”

Lời này vừa nói xong, biết ngay là nói với người trong nhà mình.

Lúc này mấy thanh niên trí thức khác đều đến đứng vây xung quanh, mọi người đều mờ mịt không hiểu đầu cua tai nheo gì.

Lý Hướng Vãn vừa xấu hổ vừa tức giận chỉ vào Triệu Kiến Thiết nói: “Anh ta giở trò lưu manh.”

Lời này khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường đều thay đổi sắc mặt.

Trưởng thôn nhìn Lý Hướng Vãn với vẻ mặt ngưng trọng, âm trầm nói: “Tiểu Lý à, lời này không nói bậy được.”

Triệu Kiến Thiết bị đánh đến mặt mũi sưng vù cũng vội vàng hét: “Tôi đâu có đụng chạm cô, cô đừng có vu oan cho người tốt. Tôi nghĩ sao lúc nãy cô lại cười phóng đãng với tôi như vậy chứ, hóa ra đang chờ đợi tôi, thấy tôi không bị mắc câu cô liền ghen ghét, cũng không xem xem đây là đâu, chỗ lương thực này đều là của cả thôn, sao có thể chỉ vì nụ cười của cô mà đưa cho cô nhiều hơn được.”

Anh ta nói xong còn nhổ một bãi nước bọt, thương tâm nhìn chằm chằm vào Lý Hướng Vãn, âm dương quái khí nói: “Thảo nào người trong thôn đều bảo cô chuyên môn dựa vào câu dẫn đàn ông để sinh sống, lúc trước tôi còn không tin, phì, bây giờ thật sự nhìn rõ là loại mặt hàng nào rồi.”

Lý Hướng Vãn tức đến toàn thân phát run, ngón tay run run chỉ vào anh ta, suýt nữa thì tức đến hộc máu nói: “Anh ngậm máu phun người, tôi phải đi tìm công an tố cáo anh.”

Trưởng thôn trách mắng nói: “Đúng lúc cho đồng chí công an xem xem người ghi điểm của thôn chúng tôi bị đánh ra nông nỗi này rồi, cái này cũng cần phải làm cho rõ ràng.”

Bây giờ Lý Hướng Bắc cũng đã bình tĩnh trở lại, âm trầm nói: “Tôi có thể làm chứng cho đồng chí Lý Hướng Vãn, lúc nãy anh ta thật sự có giở trò lưu manh với đồng chí Lý.”

“Phi, ai mà không biết hai người là một cặp, lời anh nói làm sao có thể là thật được, ai biết được hai người đã bàn bạc từ trước rồi hay chưa.”

Trưởng thôn lạnh lùng nhìn hai người bọn họ, nghĩ ngợi xong lại nói: “Ở đây có nhiều nữ đồng chí như vậy, nếu Triệu Kiến Thiết thực sự là loại người háo sắc, không thể nào chỉ ra tay với một mình cháu đúng không? Có nữ đồng chí nào cũng bị như vậy hay không?”

Trưởng thôn nhìn một lượt các nữ đồng chí có mặt ở hiện trường, khi nhìn thấy Lâm Ngọc Trúc thì đanh lại, sau đó vội vàng dời tầm mắt ra chỗ khác.

Lâm Ngọc Trúc quay đầu nhìn về phía Trương Diễm Thu, chỉ thấy đối phương cúi gằm mặt xuống, không hề có ý định sẽ ra mặt.

Người này rõ ràng không muốn đứng ra....

“Đồng chí Trương, lúc nãy cháu có bị ăn hiếp không?” Trưởng thôn nhìn cả nửa ngày, cảm thấy chỉ có Trương Diễm Thu là một người thành thật, nhan sắc lại tầm thường, nên an toàn nhất, lúc này mới nghiêm nghị hỏi cô ta.

Trương Diễm Thu bị gọi đến tên thì run lên một cái, ngẩng đầu nhìn mọi người xung quanh, lắc đầu nói: “Không.”

Triệu Kiến Thiết rõ ràng thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhếch miệng nhìn Trương Diễm Thu đang đứng trong đám người, coi như cô biết điều.
Bình Luận (0)
Comment