Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 197 - Chương 197 - Nào, Cô Nói Xem, Ngày Đó Nếu Cô Là Lý Hướng Bắc, Cô Sẽ Làm Gì Hả? 2

Chương 197 - Nào, cô nói xem, ngày đó nếu cô là Lý Hướng Bắc, cô sẽ làm gì hả? 2
Lý Hướng Vãn chậm rãi nói: "Có đôi khi ánh mắt mà Triệu Hương Lan nhìn cô đều giống như là muốn ăn thịt cô vậy đó.”

Nghĩ đến đây, trong lòng Lý Hướng Vãn lại càng thêm chán ghét Triệu Hương Lan.

Bản thân đã không có bản lĩnh lại còn đi trách người khác.

Sau đó lại nghĩ đến việc Lâm Ngọc Trúc gần đây đều gặp phải chuyện xui xẻo, mà không phải đơn giản chỉ là xui xẻo bình thường thì Lý Hướng Vãn liền cảm thấy vết thương trên trán cô ta đột nhiên cũng không còn đau như vậy nữa, tốt xấu gì cô ta còn không tính là quá oan uổng, không giống như Lâm Ngọc Trúc này quả thực là rất oan uổng mà.

Có thể là do trò chuyện nên tâm tình Lý Hướng Vãn đã tốt hơn một chút, Lý Hướng Vãn có chút mê mang hỏi hai người Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai: "Các cô nói xem, lúc trước tôi có phải là biến chuyện nhỏ thành chuyện to rồi hay không?”

Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai chớp chớp mắt nhìn Lý Hướng Vãn, Lý Hướng Vãn này nhảy đề tài đều nhảy vọt đến mức bọn họ có chút không theo kịp.

Lý Hướng Vãn đột nhiên ho khan một trận, hơi đỏ mặt giải thích: "Chính là về Lý Hướng Bắc..."

Lâm Ngọc Trúc hít sâu một hơi, nếu nói đến chuyện đó thì có mà dài như tràng giang đại hải đâu, nhưng cô không thể nói quá nhiều được, nói ra thì thống khoái nhưng dễ dàng bại lộ tư tưởng của người hiện đại.

Cô không thể để lộ danh tính của mình được.

Cái gọi là thanh quan khó đoạn việc nhà, chuyện tình cảm giữa nam và nữ này chính là phức tạp nhất.

Lâm Ngọc Trúc cảm thấy khó nói, mà khó nói thì không nói gì là tốt nhất.

Nhưng Vương Tiểu Mai thì khác, ánh mắt Vương Tiểu Mai đột nhiên sáng lên, rất là hăng hái nói: "Nếu cô đã nói như vậy thì tôi sẽ nói thật vậy, quả thật náo loạn có chút lớn.”

Lý Hướng Vãn: ...

Lâm Ngọc Trúc thành thành thật thật làm một người trong suốt, không phát biểu ý kiến.

Vương Tiểu Mai thấy mọi người không nói lời nào, tự giác cảm thấy không thể để không khí tẻ ngắt được, lại tiếp tục nói: "Hai người bọn họ đều là đến từ một chỗ, ngày đó nếu Lý Hướng Bắc mặc kệ, thì hai chị em nhà họ Đổng phải làm sao bây giờ? Thật sự để cho cô ta nằm trong phòng với cơn sốt như vậy sao? Cũng không thể để một mình Vương Dương mang theo hai chị em bọn họ lên trấn trên đi, chính cô ngẫm lại xem, phía trước ngồi một người, phía sau ngồi một người, nếu thật sự làm như vậy, người trong thôn sẽ thấy thế nào?”

Lâm Ngọc Trúc tưởng tượng một chút, ai dô ~ vậy thì náo nhiệt rồi.

Kỳ thật Lâm Ngọc Trúc muốn nói là có thể bỏ tiền ra thuê cô, cô có kinh nghiệm đưa người đến trấn khám bệnh cơ mà.

Không nhiều lắm, mười đồng tiền thôi, cô sẽ làm thỏa đáng chuyện này.

"Lại nói, nếu ngày đó Lý Hướng Bắc thật sự mặc kệ, đến lúc đó mà truyền về nhà cậu ta bên kia, có thể dễ nghe không?"

Lâm Ngọc Trúc nhìn Vương Tiểu Mai, đứa nhỏ này rất biết lấy bụng ta suy ra bụng người đấy.

Quả thật, nếu ngày đó Lý Hướng Bắc thật sự cái gì cũng không làm thì với quan hệ giữa nhà họ Lý và nhà họ Đổng sẽ khiến nhà họ Lý có chút xấu hổ đấy.

Vì chuyện nhỏ nhặt như này mà cắt đứt quan hệ với người nhà? Cũng không đến mức đó đi, lợi ích là trên hết mà, sao có thể bởi vì chút nữ nhi tình trường này liền cắt đứt quan hệ với gia đình đây.

Cứ cho là Lý Hướng Bắc ngược lại rất thống khoái, cũng tỏ rõ thái độ của mình đi, nhưng về sau này Lý Hướng Bắc cùng với Lý Hướng Vãn phải làm sao bây giờ?

Chuyện này sẽ giống như một cái gai bị kẹt trong cổ họng vậy đó, thỉnh thoảng lại làm cho người ta khó chịu một chút, sau này nhà họ Lý khó tránh khỏi sẽ giận chó đánh mèo đến chỗ Lý Hướng Vãn.

Trong mắt trưởng bối nhà họ Lý, Lý Hướng Bắc chính là thấy sắc liền mờ mắt, ngay cả đạo lý đối nhân xử thế cũng không làm được, còn Lý Hướng Vãn thì chính là hồ ly tinh mê hoặc lòng người, chính là không có cảm nhận tốt về Lý Hướng Vãn.

Vương Tiểu Mai chỉ đơn thuần cảm thấy nếu như vậy thì lúc Lý Hướng Bắc quay lại quê hương của mình sẽ sống không dễ dàng, nhưng Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn trong nháy mắt đã suy nghĩ rất nhiều.

Lý Hướng Vãn:..."Nếu tôi là Lý Hướng Bắc, ngày đó tôi cũng sẽ đi giúp đỡ bọn họ. Chính là...”

Nói đến đây Vương Tiểu Mai cũng rất rối rắm, yếu ớt nói: "Lúc ấy trời mưa, ngoại trừ đạp xe đưa người đến trấn thì cũng không có biện pháp khác nào nữa!”

Vương Tiểu Mai nghĩ thầm nếu Lý Hướng Vãn là Lý Hướng Bắc thì lúc ấy phương thức làm việc của Lý Hướng Vãn cũng sẽ không khác gì với Lý Hướng Bắc cho coi.

Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn: ...

Vương Tiểu Mai nhìn bộ dáng trầm mặc không nói gì của hai người Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn, nghĩ nghĩ, cô ta lại nói không đúng gì rồi hả?

Nghĩ vậy, Vương Tiểu Mai càng hăng hái hơn, hôm nay dù sao cũng phải nói cho xong mới được.

"Nào, cô nói xem, ngày đó nếu cô là Lý Hướng Bắc, cô sẽ làm gì hả?" Lời này là Vương Tiểu Mai nói với Lâm Ngọc Trúc.
Bình Luận (0)
Comment