Chương 198 - Cô ta chính là có lòng đem một chén cháo tới đây mà 1
Lâm Ngọc Trúc cũng không biết như thế nào đầu óc đột nhiên nhớ tới những cuốn truyện hậu cung nam tần kia.
Do đó, chỉ thấy Lâm Ngọc Trúc đột nhiên bật cười cực kỳ hèn mọn.
Vương Tiểu Mai:... Đây là biểu hiện gì vậy.
"Hương xa mỹ nhân, đẹp đó, vui đó." Lâm Ngọc Trúc đột nhiên cảm thấy nếu là truyện hậu cung nam tần, nói không chừng đã bắt đầu trái ôm phải ôm rồi, cô chỉ nghĩ như vậy thôi cũng thấy rất sảng khoái rồi, ha ha.
Lý Hướng Vãn:... Lâm Ngọc Trúc đến đây để gây rối à?
Vương Tiểu Mai đột nhiên cảm thấy rất tức giận, Lâm Ngọc Trúc đây là trần trụi khinh thường cô ta hả.
Vì thế Vương Tiểu Mai hỏi Lý Hướng Vãn: "Vậy cô nói xem, ngày đó nếu cô là Lý Hướng Bắc thì cô sẽ làm như thế nào? Mặc kệ người ta sống chết hả?”
Phản ứng đầu tiên mà Lý Hướng Vãn muốn nói chính là: đương nhiên là không quản rồi, nhưng chính là lời nói đến bên miệng rồi lại không nói ra được.
Trên đời này có mấy người không quan tâm đến danh tiếng cũng như không quan tâm đến ánh mắt của người khác chứ.
"Cô xem, cô xem, chính cô cũng không làm được chuyện tuyệt tình như vậy cơ mà, vậy mà cô còn trách người ta, bây giờ nhá, nếu như ngày đó Lý Hướng Bắc thật sự mặc kệ bọn họ thì hai chị em nhà họ Đổng cũng không nhờ vả Lý Hướng Bắc giúp đỡ bọn họ nữa, mà sẽ là dáng vẻ thảm thiết đi tìm trưởng thôn, vậy thì các người có thể yên ổn được không?"
Lúc ấy sẽ bị gắn cho cái mác là người ích kỷ lạnh lùng, còn không biết người trong thôn này sẽ nói ra nói vào như thế nào đây.
Nói không chừng toàn bộ người trong nhóm thanh niên trí thức sẽ bị truyền thành không có tình người đấy.
Lâm Ngọc Trúc gật gật đầu, thản nhiên nói: "Ngày đó cho dù Lý Hướng Bắc mặc kệ, Vương Dương cũng sẽ gánh vác chuyện này, đến lúc đó Vương Dương cùng người khác giúp đỡ chị em bọn họ, Lý Hướng Bắc sẽ rất xấu hổ.”
Điều này đối với đàn ông con trai mà nói coi như là mất hết mặt mũi.
Nhóm người các cô đều là hát và học tập theo tấm gương tốt của Lôi Phong mà lớn lên, chứ đừng nói đến những người trong thập niên bảy mươi này.
Càng không nói đến quan điểm thời đại là khác nhau.
Vương Tiểu Mai càng nói càng hăng hái, nói thay Lý Hướng Bắc: "Tuy rằng, việc này Lý Hướng Bắc làm như vậy sẽ khiến cho cô không yên tâm, nhưng cô xem sau khi Lý Hướng Bắc đưa hai chị em nhà họ Đổng trở về, Lý Hướng Bắc có thái độ gì với hai chị em bọn họ?”
Mỗi ngày đều đều là gương mặt lạnh lùng, nếu là cô ta thì cô ta đã sớm đạp Lý Hướng Bắc sang một bên rồi, sự kiên nhẫn của hai chị em nhà họ Đổng này thật sự là quá tốt đi.
Lý Hướng Vãn vốn là ý chí không kiên định, lúc này bị Vương Tiểu Mai nói đến mức có chút choáng váng đầu óc, nhưng cô ta vẫn có chút không phục nói: "Lý Hướng Bắc còn không phải là kết nhóm ăn cơm với hai chị em ở sân trước kia ăn cơm đấy sao.”
“Cũng chỉ có một cái bếp như vậy, cô bảo cậu ta làm sao bây giờ? Một mình cậu ta thì thôi, còn mang theo Vương Dương, có một người vướng bận như vậy, cậu ta sao có thể không biết xấu hổ mà lôi kéo Vương Dương đi xếp hàng nấu cơm chứ? Nếu Lý Hướng Bắc tự mình nấu cơm, Vương Dương tất sẽ đi theo Lý Hướng Bắc, nhưng mấu chốt là hai người này là cậu ấm đấy, bọn họ biết nấu cơm sao?” Vương Tiểu Mai đạo lý rõ ràng nói, sau đó lại nói: "Hơn nữa, Lý Hướng Bắc đều chuẩn bị xây nhà riêng biệt tách ra, phỏng chừng chính là không muốn tiếp tục ăn cơm cùng hai chị em bọn họ nữa.”
Lâm Ngọc Trúc nhìn Vương Tiểu Mai, vẻ mặt biểu lộ ngạc nhiên, chị Tiểu Mai nhà cô rất có chính kiến của mình đấy.
Lý Hướng Vãn lại cảm thấy đau đầu, cô ta che đầu, có chút u oán nói: "Anh ấy nói tôi không tin anh ấy.”
Vương Tiểu Mai chớp chớp mắt, rất khó hiểu nói: "Lý Hướng Bắc lại không nói sai nha, cô chính là không tin anh ta mà.”
Nếu Lý Hướng Vãn tin tưởng Lý Hướng Bắc mà nói thì làm gì còn có nhiều chuyện như vậy xảy ra chứ.
Nói đi nói lại còn không phải là hoài nghi sau này Lý Hướng Bắc sẽ thay lòng đổi dạ hay sao.
Vương Tiểu Mai lại nhỏ giọng lẩm bẩm: "Cô còn lôi kéo Chu Nam và Tống Chí Cao kết nhóm ăn cơm mà, Lý Hướng Bắc người ta cũng không so đo với cô đâu.”
Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn: ...