Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 312 - Chương 312 - Cảm Thấy Không Ổn Lắm 1

Chương 312 - Cảm thấy không ổn lắm 1
Nhìn bảng điểm thì thấy trong số những thanh niên trí thức khác, cũng có người được tám mươi điểm hoặc chín mươi điểm, nhìn chung thì mặt bằng chung cũng khá ổn.

Thế nhưng điểm tuyệt đối thì thật đúng là không có.

Nếu dựa theo thành tích của nhóm thanh niên trí thức bên này mà xem thì chính là bọn họ trả lời thiếu một hai câu hỏi gì đấy, vấn đề cũng không lớn lắm.

Nhóm ba người Lâm Ngọc Trúc còn đang nghiên cứu kết quả thi của nhóm thanh niên trí thức ở bên này thì ba người bọn họ liền nhìn thấy một đám thôn dân đang tụ tập xem kết quả thi ở bên kia xông tới phía trước như ong vỡ tổ, thần sắc mấy bác gái dẫn đầu có chút không tốt.

Trong đó có một người mà Lâm Ngọc Trúc biết, đó chính là bà cụ Lý, thông gia của trưởng thôn.

Chỉ thấy bà cụ Lý hùng hổ mang theo một đám thôn dân đi tới, vẻ mặt nghiêm túc mà nhìn kết quả thi bên này.

Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn liếc nhau một cái.

Cả hai người bọn họ đều cảm thấy không ổn.

Bà cụ Lý nhìn chừng mười mấy giây, sau đó bà ta mới xoay người lôi kéo cô con gái nhỏ Lý Hà Hà của mình nói: "Con gái, con đọc kết quả thi phía trên cho mẹ nghe.”

Lý Hà Hà nhìn mấy người Lâm Ngọc Trúc, mím môi, đọc thành tích của nhóm thanh niên trí thức bên này.

Trên mặt Lâm Ngọc Trúc cực kỳ bình tĩnh, trong lòng cô còn rất bội phục bà cụ Lý.

Bà cụ này rõ ràng là không biết chữ, vậy mà vừa rồi còn đứng ở đây nhìn một lúc lâu như vậy, hơn phân nửa là muốn lừa gạt các cô.

Chờ Lý Hà Hà bên này đọc xong, bà cụ Lý mới kéo hiệu trưởng nói: "Đồng chí, kỳ thi này có vấn đề.”

Hiệu trưởng nghe lời này, thần sắc lập tức nghiêm túc, rất tôn kính nói với bà cụ Lý: "Cụ à, cụ có nghi ngờ gì hả?”

Bà cụ Lý nhìn trưởng thôn một cái, trưởng thôn vẻ mặt bình tĩnh đứng ở một bên.

Hai người bọn họ chính là ngầm hiểu với nhau.

Ánh mắt bà cụ Lý đảo quanh, sau đó bà ta nói: "Những thanh niên trí thức này đều là người có văn hóa, thi không tệ cũng không có gì khó hiểu cả, nhưng trong số nhóm thanh thiếu niên trong thôn, vậy mà cũng có không ít thí sinh đạt điểm tuyệt đối, tôi cảm thấy không đúng, mấu chốt là, những người thi đạt điểm tuyệt đối đều họ Vương.”

Nghe vậy sắc mặt nhóm dân làng đứng phía sau bà cụ Lý cũng đều cổ quái hẳn lên.

Lúc đầu bà con dân làng còn chưa nghĩ nhiều, đến lúc này bọn họ cũng đã bắt đầu lẩm bẩm bàn tán.

Lâm Ngọc Trúc nghe tiếng điên cuồng chạy tới xem thành tích, xác thực là phía trên đều là họ Vương.

Trong đó còn có tên Vương Hoa Hoa, cũng là điểm tối đa.

Lâm Ngọc Trúc lau mồ hôi trên trán, đại đội trưởng vậy mà còn trâu bò hơn so với các cô.

Nếu như cô đoán không sai thì đại đội trưởng cũng lấy được đề thi, không chỉ lấy được đề thi, mà còn muốn người của mình chèn ép nhóm thanh niên trí thức bọn cô xuống sau.

Nhóm thanh thiếu niên trong thôn bên này thi được điểm tuyệt đối xác thực là không ít.

Hiệu trưởng nhìn đại đội trưởng một cái rồi lại thu hồi ánh mắt.

Hiệu trưởng do dự một lát, sau đó mới ôn hòa cười cười, nói: “Cụ à, kỳ thi này của chúng ta chính là giám sát hiện trường, tôi khẳng định là không có gian lận trong phòng thi.”

Bà cụ Lý nhìn nhìn mấy người Lâm Ngọc Trúc, nghĩ sự tình nhất định không thể trùng hợp như vậy được, thông gia này đúng là hồ đồ, có bài thi cũng không cho người nhà mình xem một chút, hừ.

“Nhất định là có người tiết lộ đề thi." Bà cụ Lý cực kỳ khẳng định nói.

"Đúng, nhất định là có người tiết lộ đề thi." Sau khi bà cụ Lý nói xong thì dân làng cũng nhao nhao phụ họa theo.

Thanh thế lập tức lớn mạnh lên.

Dân làng rõ ràng không phục với kết quả của kỳ thi này.

Các lãnh đạo trong thôn...

Hiệu trưởng im lặng một lúc, sau đó ông đột nhiên nhìn Lâm Ngọc Trúc, hỏi: "Tiểu đồng chí, cháu nói xem, kỳ thi lần này có độ khó như thế nào?"

Lâm Ngọc Trúc hoàn toàn không nghĩ tới hiệu trưởng sẽ hỏi cô.

"Cực kỳ đơn giản." Lâm Ngọc Trúc mặt không đỏ, tim không đập nói.

Ngoại trừ phần trích dẫn lời nói của các vĩ nhân khiến cô trở tay không kịp ra thì những điểm kiến thức khác đối với Lâm Ngọc Trúc mà nói thật sự là không có gì khó khăn cả.

Kỳ thi lần này cũng cho Lâm Ngọc Trúc một lời nhắc nhở, những thứ đặc sắc của thời đại đều phải nhớ kỹ thuộc làu, phần trích dẫn lời nói của các vĩ nhân hiện giờ đều sắp bị cô lật ra xem đến rách luôn rồi.

Còn lại thì những câu hỏi khác thực sự là rất đơn giản.

Hiệu trưởng gật gật đầu, vẫn rất tôn kính nói với bà cụ Lý: "Cụ à, đề này đơn giản, thi được điểm tuyệt đối cũng là bình thường.”

Bà cụ Lý lúc này hừ lên một tiếng, bà ta mất hứng hét to: "Tôi hiểu rồi, các người đều là cùng một giuộc với nhau, tôi hiện tại hoài nghi nhóm thanh niên trí thức cũng là sớm đã biết trước đề thi.”

Bà cụ Lý vừa nói xong lời này thì sắc mặt của trưởng thôn nhất thời liền tối sầm lại.

Dân làng lại đồng loạt nhìn về phía mấy người đạt điểm tuyệt đối là Lâm Ngọc Trúc, Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai.

Lâm Ngọc Trúc vẻ mặt bình tĩnh, Lý Hướng Vãn ngẩng đầu nhìn trời, Vương Tiểu Mai cúi đầu nhìn xuống đất.
Bình Luận (0)
Comment