Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 314 - Chương 314 - Rất Khó Xử Đấy 1

Chương 314 - Rất khó xử đấy 1
Trưởng thôn vừa về đến nhà liền bảo vợ mình giết hai con gà.

Vừa nghe muốn giết hai con, vợ trưởng thôn cau mày hỏi: "Không phải nói giết một con chiêu đãi là được rồi sao?”

Những cán bộ công xã này mà xuống nông thôn làm việc thì chuyện chiêu đãi bọn họ một bữa cơm thịt cá xem như là chuyện thường xảy ra.

Cho nên vợ trưởng thôn vừa nghe giết hai con gà liền biết là có chuyện xảy ra.

Trưởng thôn thở dài một hơi, nhìn con dâu đang dựng thẳng lỗ tai nghe lén, hừ lạnh kể lại một lần chuyện hôm nay.

Đôi mắt Lý Tú Tú xoay tròn, còn chưa đợi vợ trưởng thôn nói cái gì thì cô ta đã hỏi trước: "Cha, có phải là cha cũng cho thanh niên trí thức Lâm và thanh niên trí thức Vương đề thi hay không?”

Trưởng thôn nghe xong lời này chỉ muốn ôm ngực.

Nếu ông mà không làm trưởng thôn được nữa thì nhà họ Lý bọn họ còn có thể làm gì được nữa chứ, vậy mà đến bây giờ bọn họ vẫn còn không nhận ra tính nghiêm trọng của sự tình.

Con dâu trưởng thôn...

Trưởng thôn hiện giờ đã không còn muốn nói thêm gì với cô con dâu này nữa.

"Đều nói cha mày không có bản lĩnh lớn như vậy rồi, còn không đi giết gà." Đây cũng không phải là lúc để tức giận với con dâu.

Chờ Lý Tú Tú ra khỏi phòng đi giết gà, vợ trưởng thôn với vẻ mặt lo lắng mới hỏi: "Tính chất việc này có lớn hay không?”

Trưởng thôn hừ lạnh một tiếng, nói: "Vương Thiên Tường lúc này phỏng chừng còn sốt ruột hơn so với tôi, nhà họ Vương bọn họ hầu như đều thi được điểm tuyệt đối.”

Vợ trưởng thôn thiếu chút nữa là cười ra tiếng, nhưng vừa nghĩ đến trong nhóm thanh niên trí thức cũng có ba người thi được điểm tuyệt đối thì bà ta lại không cười được nữa.

Việc này mà làm không tốt thì lúc bị truy cứu trách nhiệm xác thực là khó nói trước là sẽ như thế nào được.

"Bên người hiệu trưởng còn có hai cán bộ công xã đi theo xuống đây, nếu như kết quả của lần thi thứ hai này mà khác biệt quá nhiều so với lần đầu thì chắc là bọn họ sẽ báo lên với lãnh đạo." Trưởng thôn trầm ngâm nói.

"Chuyện này... sẽ không liên lụy gì đến ông chứ.”

Trưởng thôn thần sắc nặng nề, lắc đầu nói: "Phải xem lần này thanh niên trí thức Lâm thi như thế nào, nếu thi không tốt, thông gia của bà mà nói thêm hai câu gì đó nữa thì chúng ta bên này khẳng định là sẽ bị liên luỵ một ít rồi.”

Thế nhưng tiền đề là Vương Thiên Tường phải gánh chịu trách nhiệm nhiều hơn ông ta, như vậy thì đến chỗ ông ta mới ít bị liên luỵ hơn được.

Vợ trưởng thôn nhíu chặt mày, trong lòng thì rối loạn, lúc này bà ta cũng không còn đau lòng hai con gà nữa.

Tục ngữ nói cắn người miệng mềm, hai cán bộ công xã này ăn thịt của nhà bọn họ, chắc hẳn sẽ nói giúp bọn họ hai ba câu đi..

Lúc này trưởng thôn cùng vợ trưởng thôn đều ngóng trông Lâm Ngọc Trúc cùng Vương Tiểu Mai có thể thi tốt một chút, cũng không cần tất cả bọn họ đều thi tốt, chỉ cần có một người thi tốt là được rồi, còn lại thì trưởng thôn sẽ chỉ cần nói nói cười cười thêm vào là đã có thể cho qua chuyện này rồi.

Bên này, sau khi Lâm Ngọc Trúc cùng Lý Hướng Vãn trở lại chỗ ở của nhóm thanh niên trí thức thì vẫn ăn uống ngủ nghỉ bình thường như mọi khi.

Cả hai người bọn họ đều không có áp lực tâm lý gì cả.

Lâm Ngọc Trúc là nhân tài trong thi cử, thi cử đối với cô mà nói cũng không có gì là quá khó khăn cả.

Trên đời này, con cháu của hào môn thế gia, không chỉ muốn thành tích học tập tốt, mà các phương diện khác cũng phải nổi bật như thế.

Lúc Lý Hướng Vãn còn ở thế giới kia, chỉ riêng học tập thôi mà cô ta cũng đã học được hơn chục năm rồi, vì thế tự nhiên là Lý Hướng Vãn cũng không có gì sợ cả.

Lúc này chỉ có Vương Tiểu Mai là cầm sách, điên cuồng đọc thuộc lòng kiến thức.

Thật ra thì trong lòng Vương Tiểu Mai cũng không hoảng hốt lắm, lúc trước thấy Lý Hướng Vãn đọc sách giáo khoa cho nên thỉnh thoảng cô ta cũng có xem một chút, cho nên đối với kỳ thi lần này trong lòng Vương Tiểu Mai vẫn có chút nắm chắc.

Lúc này hoảng hốt nhất ngược lại là đại đội trưởng.

Đại đội trưởng đang ngồi ở nhà mắng nhà ông cụ Lý một lần, thậm chí đại đội trưởng còn thầm nghĩ là, liệu có phải là nhà ông cụ Lý kia đang cố ý giúp trưởng thôn diễn một vở kịch như vậy hay không.

Chính là vì muốn kéo ông ta từ vị trí đại đội trưởng xuống dưới.

Thế nhưng lúc này, vợ đại đội trưởng hết lần này tới lần khác còn đứng ở một bên nói những lời châm chọc: "Tôi đã nói ông là đừng làm những chuyện mạo hiểm như vậy rồi, ông lại không nghe, lúc này thì tốt rồi, sự việc bị bại lộ, xem ông giải quyết như thế nào.”

“Đi đi, đi ra một bên khác đi, đừng ở đây làm phiền tôi, toàn nói những lời xúi quẩy."

Lúc này sắc mặt đại đội trưởng đen như đáy nồi, nhìn ai cũng ngại phiền, ông ta cũng phục rồi, ông ta cũng chỉ là đưa đề thi cho thân thích thân cận nhà mình, không nghĩ tới những người này còn đem đề thi đi cho khắp nơi.

Lúc này thì tốt rồi, tất cả đều là điểm tuyệt đối, ai cho bọn họ năng lực đấy chứ.

Đại đội trưởng càng nghĩ càng tức giận, hận không thể lấy một cái chày gỗ đi đập người.
Bình Luận (0)
Comment