Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 315 - Chương 315 - Rất Khó Xử Đấy 2

Chương 315 - Rất khó xử đấy 2
Buổi trưa này đối với rất nhiều người trong thôn mà nói chính là cực kỳ dày vò.

Chờ đến buổi thi lúc chiều, bên ngoài ủy ban thôn chật kín người.

Có những người buổi sáng không đến xem náo nhiệt được thì lúc này cũng đều tới đây góp vui.

Không chỉ góp vui, mà bọn họ còn tỏ ra khinh bỉ đối với những thí sinh đạt điểm tuyệt đối này.

Náo loạn tới mức đám con cháu nhà họ Vương, mỗi người đều đỏ mặt tía tai.

Bọn họ đều chột dạ vì không thể lừa gạt rằng bọn họ có thể thi tốt được nữa.

Nhưng Lâm Ngọc Trúc thì khác, vui vẻ đi tới, cô còn cực kỳ bình tĩnh mà đi vào phòng thi.

Vừa vào phòng thi thì Lâm Ngọc Trúc liền phát hiện, ngoại trừ hiệu trưởng cùng hai cán bộ công xã ra, còn có thêm một người mà cô quen nữa, đó chính là Chương Trình.

Lâm Ngọc Trúc chỉ là nhìn lướt qua, liền dời ánh mắt đi, mọi người đều là không quen biết nhau, cô cũng không cần phải giả vờ quen biết.

Cùng lúc đó Vương Tiểu Mai cũng nhìn thấy Chương Trình.

Vương Tiểu Mai lộ cảm xúc ra ngoài, thiếu chút nữa là cô ta đã chào hỏi Chương Trình, nhưng Lâm Ngọc Trúc lại vội vàng túm lấy cô ta một cái, ánh mắt ý bảo cô ta đừng lên tiếng.

Điên à mà chào hỏi trước mặt dân làng.

Đến lúc đó không chừng mọi người lại nói ra nói vào cái gì đấy.

Vương Tiểu Mai lập tức phản ứng lại, thè lưỡi.

Lý Hướng Vãn khẽ nhíu mày, cô ta vẫn luôn cảm thấy Chương Trình xuất hiện một cách kỳ quặc.

Nhưng cũng không để bọn họ có thời gian suy nghĩ nhiều, đề thi đã được phát xuống.

Lâm Ngọc Trúc cầm đề thi nhìn, ừm, chỉ là hơi khó hơn buổi sáng một chút, vấn đề không lớn.

Lâm Ngọc Trúc vẫn múa bút thành văn giống như buổi sáng, ào ào viết đáp án, giấy nháp cũng không thèm dùng.

Sau đó thì Lâm Ngọc Trúc cô vẫn là người đầu tiên nộp bài thi, lúc cô ra khỏi phòng thi thì quả thực là cả người “lấp lánh ánh sáng”, loé mù một đám học tra (học dốt).

Hiệu trưởng nhìn bài kiểm tra của Lâm Ngọc Trúc, còn cười thảo luận một chút với Chương Trình, “Vị tiểu đồng chí này không tệ, chữ đẹp, thành tích cũng tốt.”

Chương Trình ở một bên nhàn nhạt phụ họa theo.

Còn tầm mắt của anh ta lại gắt gao nhìn chằm chằm Lý Hướng Vãn đang viết câu trả lời.

Hiệu trưởng nhìn theo tầm mắt của Chương Trình cũng nhìn Lý Hướng Vãn vài lần, trên mặt vẫn cười ha hả như trước.

Chờ đến lúc kết quả thi lại được dán ra một lần nữa thì thành tích của Lâm Ngọc Trúc và Lý Hướng Vãn rõ ràng vẫn xếp ở phía trước.

Dân làng nhìn thấy vậy thì xem như tâm phục khẩu phục.

Xem ra là thanh niên trí thức Lâm và thanh niên trí thức Lý người ta thật sự là có tài thật, cũng không biết là ai ở đó bịa đặt lung tung, còn nói người ta tặng quà hối lộ trưởng thôn.

Cái này còn không phải là bịa đặt thì là gì chứ, nhìn Vương Tiểu Mai mà xem, vẫn xếp thứ ba đấy, tuy rằng không đạt điểm tuyệt đối, nhưng độ khó của kỳ thi lần này cũng tăng lên so với kỳ thi trước mà.

Tin đồn ngay lập tức trở nên không đáng tin cậy.

Kết quả thi của nhóm thanh niên trí thức bên này cũng có điều chỉnh, nhưng không có khác biệt quá lớn.

Sau khi trưởng thôn nhìn kết quả thi của nhóm thanh niên trí thức bên này thì trái tim vẫn luôn thấp thỏm bất an của ông ta mới xem như bình tĩnh trở lại được, trong nháy mắt sống lưng cũng thẳng tắp lên, cười trên nỗi đau của người khác khi nhìn đại đội trưởng.

Ha ha, lúc này đến phiên ông già này sốt ruột.

Khóe mắt đại đội trưởng nhảy dựng lên, vẫn luôn cảm thấy sự tình trở nên không thể khống chế được.

Mà kết quả thi của đám thanh thiếu niên trong thôn vừa được dán ra thì đã giống như giọt nước rơi vào trong chảo dầu, trong nháy mắt liền nổ tung toé.

Trong số những người thi được điểm tuyệt đối lúc trước kia không có một người nào thi được điểm tuyệt đối thì không nói làm gì rồi, thế nhưng ngay cả mỗi môn tám mươi điểm bọn họ cũng không trả lời được.

Mà vị trí xếp hạng của những người ấy cũng từ vị trí đầu chuyển xuống giữa và cuối danh sách, như vậy mà còn nói không có mờ ám gì, kẻ ngốc cũng không tin.

Không chỉ có bọn họ là như vậy mà kết quả thi của những thanh thiếu niên khác khác trong thôn cũng không được tốt lắm.

Thi được mười mấy điểm đều có...

So sánh với nhóm thanh niên trí thức mà nói thì tương đối thảm.

Lâm Ngọc Trúc nhìn thành tích của Lý Hà Hà, nói như thế nào đây, cộng lại cũng không được một trăm điểm.

.....

Vậy thì cô ta nhảy nhót như thế này là để làm gì chứ?

Lâm Ngọc Trúc tỏ vẻ vô cùng khó hiểu.

Kết quả thi này của bọn họ làm cho nhóm thanh niên trí thức không còn đồng ý với cách sắp xếp về danh ngạch làm giáo viên lúc trước nữa, Đổng Mật Mật chỉ vào thành tích ảm đạm của người trong thôn, dẫn đầu nói: "Hiệu trưởng, bằng thành tích như này cũng có thể dạy bọn nhỏ sao?”

Trong nháy mắt mọi người trong thôn đều đỏ mặt.

Rõ ràng là bọn họ không có sức gì để phản bác lại.

Trưởng thôn... Đúng là một cuộc náo loạn không có hồi kết.

Hiệu trưởng..... Ông cũng chỉ là hiệu trưởng, tới đây cho có hình thức mà thôi, quyền lực thực sự trong thôn cũng không nằm trong tay ông.

Tất cả mọi chuyện đều đến tìm ông, ông cũng rất khó xử đấy.
Bình Luận (0)
Comment