Chương 435 - Ai làm mẹ nhìn thấy cảnh này mà không đau lòng chứ 2
Lúc này trên trán bà Vương đã toát đầy mồ hôi, tròng mắt đảo loạn, đang nghĩ nên trả lời thế nào.
Lưu Nga thản nhiên nói: "Năm 70, chắc khoảng cuối tháng mười."
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, lại tò mò hỏi: "Vậy lúc nào thì thân thiết, quyết định sống chung với nhau?"
Lưu Nga tỉ mỉ suy nghĩ một hồi, nói: "Giữa tháng tám cùng năm thì thân thiết hơn, sau khi thu hoạch lúa xong mới xác định quan hệ."
Lâm Ngọc Trúc thở dài, thời đại này không được tốt, còn chưa quen biết được mấy ngày, hai người còn chưa hiểu nhau mà đã đính hôn kết hôn rồi.
Quay đầu nhìn Vương Tiểu Mai một cái, chỉ thấy đôi mắt của Vương Tiểu sáng lên, bên trong đó có ánh nước.
Lâm Ngọc Trúc đã tính toán từ trước, nhìn Vương Gia Bảo nói: "Đồng chí Vương đúng là giỏi thật, vừa yêu đương với cô giáo Lưu xong là quay người thiết thiết với thanh niên tri thức mới tới của thôn tôi được ngay."
Mọi người lập tức ồ lên, câu này có ý gì.
Bà Vương đứng ngồi không yên, thở hổn hển nói: "Cô đừng có nói linh tinh, rõ ràng là Vương Tiểu Mai quyến rũ con trai tôi."
Lâm Ngọc Trúc nhìn bà Vương nói: "Dựa theo những lời thím nói, con trai thím cũng không vô tội đâu."
Bà Vương. . .
Trong lúc cãi nhau kiêng nhất là bị người khác nắm mũi dẫn đi.
Lâm Ngọc Trúc không muốn đấu với bà Vương, quay sang nói với các thôn dân: "Mọi người, bà Vương làm loạn quấy rối, bản lĩnh đổ tội cho người khác lúc nãy mọi người cũng thấy rồi. Hôm nay chúng tôi không ngại vạch trần tất cả chuyện này, nói cho rõ ràng, phân rõ phải trái, công đạo ở trong lòng mỗi người. Lúc Vương Tiểu Mai mới tới Thôn Thiện Thủy, đúng lúc vào vụ thu hoạch hoa màu, trùng hợp quen biết đồng chí Vương. Dưới sự tiếp xúc có tình ý của đồng chí Vương, hai người đó xác định quan hệ. Nhưng không ngờ đối phương một bên theo đuổi mình, một bên còn dính dáng tới nhà họ Lưu. Một ở trong thôn, một ở trấn trên. Không cần tôi nói rõ, mọi người cũng rõ là chuyện này rất khó bại lộ."
Dứt lời, mọi người cũng mắng chửi một hồi, đồ đểu chân đạp hai thuyền.
Lưu Nga há hốc mồm nhìn mẹ con nhà họ Vương, ngực phập phồng, trong mắt càng hận hơn.
Bà Vương tức giận nói: "Cô nói bậy."
Lâm Ngọc Trúc trừng mắt nhìn bà ta, tiếp tục nói: "Đồng chí Vương của trước đây không hề trầm mặc ít nói, thật thà chất phác như bây giờ. Trước đây nhờ cái miệng này mà dụ được Vương Tiểu Mai tới thất điên bát đảo làm việc cho nhà bọn họ. Nhưng chuyện bên phía nhà họ Lưu được quyết định, nhà các anh lại trở mặt không nhận. Nhà bọn họ nóng lòng muốn hất Vương Tiểu Mai đi, bọn họ đã làm chuyện gì, mọi người có trí nhớ tốt đang đứng ở đây, trong lòng đều đã biết hết rồi." Lâm Ngọc Trúc cũng không để mọi người có không gian để phát huy, lúc này phải tăng tiết tấu.
"Không sai, bà Vương đã làm chuyện giống như ngày hôm nay, vu oan Vương Tiểu Mai trộm tiền. Rõ ràng là con trai bà ta có ý muốn lấy lòng nên mới tặng trứng gà, vào mồm bà Vương thì lại thành Vương Tiểu Mai ăn trộm. Rõ ràng là lấy thuốc miễn phí từ chỗ thầy thuốc, quay đầu đã biến thành tốn tiền mua cho Vương Tiểu Mai. Mọi người cho rằng xong rồi sao, không đâu. Bà Vương đã sớm bày bố xong ván cờ rồi, một bên bà ta bảo Vương Gia Bảo dụ dỗ Vương Tiểu Mai làm việc nông giúp bà ta, một bên lại nói với mọi người là bà ta làm nông giúp Vương Tiểu Mai. Ai, buồn cười biết bao. Mọi người, Vương Tiểu Mai có làm hay không, chúng ta đi tìm nhân viên ghi chép hỏi là biết thôi. Quyển sổ ghi công điểm không thể làm giả được. Chị Tiểu Mai của tôi là người ngày nào cũng lĩnh đủ công phân, bảo một người còn không đủ sức cãi nhau như chị ấy đi làm giúp bà Vương? Bây giờ nói những lời này mọi người có tin không? Rau trong vườn để thanh niên tri thức ăn là ai trồng, rau trên mảnh đất tư nhân là ai trồng? Vương Tiểu Mai từng nhờ ai giúp đỡ."
Sau khi Lâm Ngọc Trúc nói xong những lời này, nỗi uất hận đã nhiều năm của Vương Tiểu Mai đột nhiên tan biến, ôm Lý Hướng Vãn khóc to.
Nhìn thấy mọi người đều đang lo lắng cho mình.
Cô gái rời nhà ra ngoài sống, bị bắt nạt thảm thế này, ai làm mẹ nhìn thấy mà không đau lòng.