Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 471 - Chương 471 - Như Vậy Cho Thấy Rất Không Thông Minh 1

Chương 471 - Như vậy cho thấy rất không thông minh 1
Sau khi Chương Trình chịu thua, Thẩm Bác Quận nói với một người đàn ông cường tráng ở bên cạnh: “Háo Tử, chung sống hòa hợp với thầy Chương.”

Người đàn ông cường tráng được gọi là Háo Tử kia gật đầu, ngoài cười nhưng trong không cười gật đầu với Chương Trình.

“Vậy chọn một thời gian, dẫn theo nhóm mấy anh em thuộc hạ đó của anh cho Háo Tử nhận biết đi.”

Chương Trình không cam lòng, nhưng không thể không gật đầu đáp ứng.

Mấy anh em thuộc hạ này của anh ta, đa phần là thấy lợi mà quên nghĩa của chủ.

Bị mất đi quyền lực là chuyện sớm muộn mà thôi.

Chương Trình quả thực muốn hộc máu.

Nhưng Thẩm Bác Quận lại không giống suy nghĩ của anh ta.

Đoạt quyền của anh ta? Lung lạc thế lực chẳng qua là ý tưởng thôi.

Lúc trước sau khi hai nhà Lưu, Tống sa lưới, tìm hiểu nguồn gốc, điều ra một nhóm đặc vụ, cũng liên hợp với mấy đồng chí của địa phương khác cùng nhau chặt đứt không ít con đường lén lút qua lại ở bên ngoài.

Khi mấy địa phương cùng nhau rà soát lại, phát hiện còn có phần tử che giấu thật kĩ vẫn chưa bị nhổ ra.

Trải qua đấu tranh trường kì, mọi người phát hiện, mấy phần tử gây hại ẩn náu trong nước này đều ưa trà trộn vào bên trong chợ đen.

Đối tượng dẫn dụ hợp tác đa số là học trò của một số người dân bình thường lập nghiệp đã bỏ mạng, cũng có người giống như Chương Trình, một lòng bò lên trên, là người không từ thủ đoạn.

Hiện giờ nhiều địa phương liên hợp với nhau, bố trí ở trong chợ đen, chính là vì dụ rắn ra khỏi hang.

Thuận tiện cũng thanh lý một số băng nhóm ẩn núp trong chợ đen.

Chương Trình chọn thời điểm này phát triển thế lực, thực sự là đụng vào họng súng.

Thẩm Bác Quận và Lý Bàn Tử lại không phải thật sự muốn làm giàu ở chợ đen.

Bọn họ muốn lấy Chương Trình làm mồi nhử, chậm rãi bức ép người đến một loại đường cùng, xem liệu phần tử xấu đang ẩn náu có mắc câu hay không.

Không mắc câu cũng không sao, lợi dụng đám anh em thuộc hạ của Chương Trình, làm một biểu tượng, anh trở thành lão đại ở trong chợ đen.

Lấy chính mình làm mồi câu cá.

Nhiều địa phương liên hợp giăng lưới, hiện tại bọn họ cần làm chính là chờ đợi…

Nhân cơ hội này, đồng nghiệp ngụy trang của phía Thẩm Bác Quận cũng có thể thừa cơ thăm dò một chút mấy tên côn đồ bên người Chương Trình.

Ghi tên từng người vào danh sách, mấy người làm chuyện thương thiên hại lí, vi phạm pháp luật, cũng có thể tung một lần lưới bắt trọn.

Mặc kệ Chương Trình có phối hợp hay không, anh ta, đã trốn không thoát rồi.

Con hổ bị rút nanh vuốt, sẽ chả khuấy động được sóng gió gì.

Trong khi Chương Trình đang âm thầm tự khuyên giải an ủi bản thân giữ được rừng xanh sợ gì không củi đốt, nhưng lại không biết, người ta ước gì anh ta có biểu hiện gì đó.

Sợ là sợ người này thật lòng trung thành.

Vậy thì....

Hiện giờ đã áp chế được Chương Trình, Thẩm Bác Quận lười nhác nói: “Lý Hướng Bắc muốn tôi nói với anh một tiếng.

Mặc dù không thấy được anh ta thích Lý Hướng Vãn bao nhiêu, nhưng người bên ngoài đều biết, Lý Hướng Vãn chỉ có thể là của anh ta.

Anh tốt nhất đừng đi khiêu khích thể diện của anh ta.

Thầy Chương, khuyên anh một câu.

Nếu như thật sự chọc giận anh ta điên lên, tôi cũng không che chở được cho anh.”

Nói vô cùng nghiêm túc, hù cho Chương Trình ngẩn ra.

Lý Bàn Tử ở bên cạnh đối với Chương Trình không nóng không lạnh nói: “Người anh em, cách xa Vương Tiểu Mai một chút, còn định giở trò gì, tôi lập tức đưa anh vào đồn công an.”

Chương Trình……

Sống hơn hai mươi năm, chưa có khoảnh khắc nào nghẹn khuất tới vậy.

Thẩm Bác Quận từ trên chỗ ngồi đứng dậy, dáng người cao gầy rắn rỏi, tùy ý bước đi, từng bước đi đến nơi ném dao găm.

Khom lưng rút con dao găm đã cắm vào bùn ra, đặt ở trong tay nhìn trái nhìn phải thưởng thức một phen, thờ ơ nói: “Thầy Chương, xin đừng coi thường phụ nữ.

Các cô ấy giở trò đùa nghịch người, anh nhìn còn chưa đủ.

Thua trong tay phụ nữ một lần, thì đừng để có đến lần thứ hai.

Như vậy cho thấy rất không thông minh.”

Chương Trình sắc mặt khó chịu, bị nghẹn không nhẹ.

Sau khi Thẩm Bác Quận mỉa mai một phen, Háo Tử cười ha hả ôm Chương Trình ra khỏi phòng.

Cũng là một người tài giỏi, đã như vậy rồi còn xưng huynh gọi đệ, như là từ nay về sau chính là người một nhà vậy, loại lời nói này cũng có thể nói ra.

Còn Chương Trình chỉ có thể chịu đựng.

Có lệ đến mức cười cũng giống khóc.

Cam chịu giới thiệu toàn bộ các anh em thuộc hạ cho Háo Tử.

Sau khi bên này áp chế được Chương Trình, Thẩm Bác Quận và Lý Bàn Tử mang theo vài anh em đi đến chỗ Lý Hướng Vãn.

Vì để không bị lộ, Lý Hướng Vãn bên này cũng phải khai thông thật tốt.

Hơn nữa còn phải diễn kịch cho đủ.
Bình Luận (0)
Comment