Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 472 - Chương 472 - Như Vậy Cho Thấy Rất Không Thông Minh 2

Chương 472 - Như vậy cho thấy rất không thông minh 2
Lúc này trời đã tối rồi.

Mấy cô gái đang thu xếp giường đất.

Sau khi Lý Hướng Vãn thuê phòng xong, thường thường đốt giường đất trong phòng một chút.

Còn đặc biệt để lại chút đệm chăn.

Chính là để phòng ngừa lỡ như, sợ ngày nào đó đột nhiên tạm thời nảy lòng tham ở lại trên thị trấn.

Nghĩ đến hai tiểu đồng bọn ngu ngốc đấy của mình, còn có lòng tốt đặt hai bộ chăn đệm vào trong ngăn tủ.

Lúc ấy Lý Hướng Vãn liền nghĩ, không có người bạn nào hào phóng được như cô ta đâu.

Hiện giờ xem ra cũng coi như là đã có tính toán trước.

Tự nhiên lại được Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai khen ngợi một trận.

Khi nhóm người Thẩm Bác Quận tiến vào.

Lâm Ngọc Trúc lông mày giật giật, nếu không có anh và Lý Bàn Tử ở đó, còn tưởng rằng là người xấu tới cửa rồi chứ.

Thật sự là, mấy người đàn ông cường tráng phía sau Thẩm Bác Quận trông rất không giống người tốt.

Rất là hung dữ.

Lý Hướng Vãn đối với mấy người đàn ông cường tráng này từng có một chút tiếp xúc, khi nhìn thấy Thẩm Bác Quận còn tưởng rằng anh là đi cùng Lý Bàn Tử tới đây một chuyến.

Mấy người đàn ông cường tráng bắt đầu khuân vác đồ vật, Lý Bàn Tử bắt đầu ước lượng tính toán.

Thẩm Bác Quận đứng ở trong phòng nhàn nhạt nói với Lý Hướng Vãn: “Cô Lý, có chuyện muốn trao đổi với cô một chút.”

Lý Hướng Vãn vào giờ phút này vẫn như cũ hiểu lầm Thẩm Bác Quận.

Cho rằng Thẩm Bác Quận muốn cùng cô ta nói chuyện riêng, sắc mặt trầm xuống, nhàn nhạt nói: “Có chuyện gì cứ nói thẳng đi.”

Thẩm Bác Quận thần sắc ngưng trệ, cũng không biết chỉ một câu nói, mà tâm tư Lý Hướng Vãn xoay chuyển nhiều như vậy.

Liếc mắt nhìn Lâm Ngọc Trúc một cái, đối phương mím môi với vẻ rất vô tội.

Thẩm Bác Quận trong lòng buồn cười, trực tiếp mở miệng nói: “Chương Trình vẫn luôn có âm mưu đối với cô, chắc hẳn không cần tôi nhiều lời nữa.”

Lý Hướng Vãn nghe vậy thì gật đầu.

Thấy cô ta gật đầu, Thẩm Bác Quận mới tiếp tục nói: “Chương Trình gần đây ở chợ đen phát triển không ít anh em, cái đám côn đồ này đa số đều là mấy đứa nhóc ở trong trường không chịu học hành tử tế, ra xã hội, liền bị anh ta lừa dối.

Anh ta bên này đi bước lớn, nguồn hàng đối với anh ta mà nói là quan trọng nhất.

Tôi không biết anh ta đối với cô có mấy phần thật lòng, nhưng đối với nguồn hàng của cô là thật sự để tâm.

Hướng Bắc dặn dò tôi, ban đầu bảo Bàn Tử hợp tác với cô, chính là vì để giúp cô tránh khỏi Chương Trình.

Nhưng không ngờ người này chó cùng rứt giậu, ngồi không yên nữa.

Mặc dù hôm nay nói đã áp chế được người, tuy nhiên, người này dã tâm rất nặng, chỉ sợ sẽ không bỏ qua.”

Lý Hướng Vãn cụp mí mắt xuống phân tích tình thế trước mắt một chút, sau đó hỏi: “Cần tôi phối hợp cái gì sao?”

Thẩm Bác Quận gật đầu, nói: “Lý Hướng Bắc muốn để cô đứng ngoài cuộc, hôm nay tôi đã tỏ rõ với Chương Trình, cô là người ở bên này của chúng tôi, lộ ở bên ngoài chỉ là hình tượng mà thôi.”

Chính là để, dụ người.”

Lý Hướng Vãn nháy mắt liền hiểu rõ ý trong lời nói của Thẩm Bác Quận, nhìn Lý Bàn Tử một cái, rồi lại nhìn qua Thẩm Bác Quận, hỏi: “Hóa ra, Lý Bàn Tử đều là làm việc cho anh?”

Lúc này, khí chất của Thẩm Bác Quận đều thay đổi, cực kỳ giống một vị đại lão ẩn giấu ở đằng sau, thần sắc nhàn nhạt gật đầu.

Vương Tiểu Mai trừng mắt thật to, cảm giác hôm nay anh Thẩm và ngày thường lại không giống nhau.

Vương Tiểu Mai phát hiện không chỉ Thẩm Bác Quận thay đổi, đến cả anh Chương mà cô ta vẫn luôn tôn kính thế mà cũng là giả tạo.

Đột nhiên cảm thấy, lòng người phức tạp.

Nhìn Lý Bàn Tử đang bận rộn, lại thấy thật vui vẻ, chỉ cần anh Bàn Tử của cô ta không thay đổi, là được.

Lâm Ngọc Trúc phảng phất nghe tiếng sóng.

Thẩm Bác Quận giương mắt nhìn thấy đôi mắt sáng lấp lánh của cô bé nhà mình, xém chút nữa phá công*.

*ý chỉ thứ dày công vất vả gây dựng trong phút chốc sụp đổ hoàn toàn.

Ngay sau đó nghiêm mặt lại, chờ Lý Bàn Tử bên này kiểm kê hàng hóa.

Sau khi Lý Bàn Tử làm xong xuôi, đưa cho Lý Hướng Vãn một tờ đơn, để Lý Hướng Vãn đối chiếu một chút.

Lý Hướng Vãn vừa nhìn vừa nhẩm tính trong lòng, chờ sau khi hai bên thỏa thuận tiền hàng xong, đoàn người cũng chuẩn bị đi.

Lý Bàn Tử kéo Vương Tiểu Mai nói mấy câu, lúc này hai người mới lưu luyến không rời mà tách ra.

Mà Lâm Ngọc Trúc rất là thoải mái, không có chút không nỡ nào.

Lúc này đang hứng khởi nhìn hóa đơn trong tay Lý Hướng Vãn, tính toán xem mình kiếm được bao nhiêu tiền.
Bình Luận (0)
Comment