Chương 473 - Chỉ là tay có chút không thành thật 1
Lâm Ngọc Trúc nhìn hóa đơn càng tính càng cảm thấy không ổn.
Lý Hướng Vãn không hiền hậu cười nói: “Không cần hoài nghi, chính là hai trăm năm mươi, không nhiều hơn một phân, cũng không ít một phân.”
Lâm Ngọc Trúc…
Sau khi nhận tiền từ Lý Hướng Vãn, cô lấy ra mười đồng tiền, lại đưa cho Lý Hướng Vãn rồi nói: “Người trung gian kiếm giá chênh lệch, ừm, bốn phần của cô đây.”
Lý Hướng Vãn vẻ mặt buồn cười nhận lấy tiền.
Ban đêm, ba người nấu chút cháo, làm món cải trắng xào giấm, qua loa ăn một bữa.
Đến khi cả ba người cùng nhau nằm lên trên giường, còn khá cảm khái.
Lý Hướng Vãn bị kẹp ở giữa đột nhiên cười một tiếng.
Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai có chút khó hiểu.
Vương Tiểu Mai hỏi: “Cười cái gì?”
Chỉ nghe Lý Hướng Vãn nói: “Nghĩ tôi và Trúc Tử đến nông thôn, cái hôm mà lần đầu tiên tới nơi ở của thanh niên trí thức.
Lúc ấy cô thật đúng là khó ưa.
Còn muốn lấy không vải thô của tôi.”
Lâm Ngọc Trúc cũng cười, Vương Tiểu Mai cũng không biết bản thân đã đi một chuyến ở nơi đầu sóng ngọn gió.
Vương Tiểu Mai ai da một tiếng, có chút ngượng ngùng, mặt đỏ bừng, lúng túng nói: “Đây không phải... đây không phải là bị thanh niên trí thức đến trước dạy hư hay sao.
Các cô không biết đâu, tôi, Triệu Hương Lan, Vương Dương cùng Hà Viễn Phương lúc trước gần như là đến cùng một năm.
Nồi niêu xoong chảo của thanh niên trí thức đến trước không cho chúng tôi dùng, để chúng tôi tự mua.
Mua xong rồi, mấy người đấy liền mang về dùng.
Không chút xa lạ nào.
Nếu như không phải sau đó tôi lợi hại rồi, lúc mấy cô đấy gả chồng, đều có thể lấy đồ mà chúng tôi mua mang đi.
Quá hung tàn rồi.”
Lý Hướng Vãn khẽ cười một tiếng, hỏi ngược lại: “Thế nên cô liền tới đoạt của chúng tôi à?”
“Ai da ~ lúc ấy không phải tôi chỉ nói miệng như vậy thôi sao, làm gì muốn lấy thật đâu.” Vương Tiểu Mai nói xong, ngượng ngùng xoay người đi.
Nghĩ tại sao còn nhắc lại chuyện cũ.
Lâm Ngọc Trúc cười cười không nói lời nào.
Lý Hướng Vãn nhìn chằm chằm lên nóc nhà đen như mực, lanh lảnh nói: “Vậy chúng ta coi như hòa nhau rồi.”
Vương Tiểu Mai lại xoay qua, “Gì?”
Lâm Ngọc Trúc đại khái đã biết được Lý Hướng Vãn chỉ chính là cái gì.
Hẳn là chỉ về chuyện lúc trước coi Vương Tiểu Mai như súng mà sử dụng, để đối phó với Trương Diễm Thu.
Ngẫm lại nơi ở của thanh niên trí thức có không ít người đến rồi lại đi, Lâm Ngọc Trúc cũng rất cảm thán.
Không ngờ rằng, cuối cùng ba người các cô lại đi cùng với nhau.
Ánh trăng ngoài cửa sổ lặng yên soi vào, chiếu mấy tia sáng vào bên trong, tăng thêm chút ánh sáng mỏng yếu cho căn phòng không lớn lắm.
Ở dưới ánh trăng, ba cô gái cùng trêu chọc nhau, vui cười đùa giỡn mà ngủ mất.
Vốn dĩ rất tốt đẹp, ngủ đến khi Lý Hướng Vãn đang ngủ ngon lành mơ một giấc mơ, mơ thấy bản thân bị trói gô ở trong một căn phòng, dù có cố thoát khỏi trói buộc như thế nào cũng không thoát ra nổi.
Người lập tức bừng tỉnh lại từ trong mơ, nương theo ánh trăng nhàn nhạt, mới phát hiện Vương Tiểu Mai ở bên trái đặt cánh tay lên trên người cô ta, Lâm Ngọc Trúc ở bên phải càng đỉnh hơn, cánh tay và chân tất cả đều ở trên người của cô ta.
Lý Hướng Vãn cạn lời trợn trắng mắt, lần lượt dịch tay chân của hai người ngủ say như chết kia ra,
Thầm nghĩ: Lần sau dù có nói gì cũng không ngủ ở giữa nữa.
Sau khi Vương Tiểu Mai bị dịch ra, còn rất không vui, lẩm bà lẩm bẩm xoay người một cái.
Lâm Ngọc Trúc ngủ ngon lành, sau khi bị dịch ra, chẳng được bao lâu lại ôm lấy tiếp.
Lý Hướng Vãn......
Trong phút chốc muốn đá người xuống giường.
lăn lộn như vậy, Lý Hướng Vãn có chút không ngủ được.
Người này một khi không ngủ được, đầu óc liền càng thêm hoạt động mạnh, Lý Hướng Vãn không khỏi nhớ tới chuyện của Chương Trình.
Nghĩ đi nghĩ về, liền nghĩ tới Thẩm Bác Quận.
Nhưng không hề có tâm tư khác, chính là đơn thuần cảm thấy... Có chút không thích hợp.
Thẩm Bác Quận và Lý Bàn Tử trà trộn vào chợ đen, vốn dĩ cô ta cho rằng chỉ là tiểu đánh tiểu nháo[1], kiếm chút tiền tiêu vặt.
[1]Thành ngữ để hình dung một công việc hoạt động với quy mô nhỏ
Sau đó Lý Bàn Tử hợp tác với cô ta, cô ta cho rằng với thân thế như vậy của Lý Bàn Tử, muốn kiếm nhiều tiền hơn để chăm lo gia đình khỏi bị đói bụng.
Cái cục diện bây giờ, ít nhiều có chút ý tứ đen ăn đen[2].
[2]ý chỉ sử dụng biện pháp bất hợp pháp để giải quyết các vấn đề bất hợp pháp khác.