Chương 548 - Dây thừng chắc chắn quả thật khiến người tức lộn ruột 2
Đến khi ba người hùng hùng hổ hổ chạy đến chỗ của Lý Tự Lập, Vương Tiểu Mai đầu tàu lên trước mở cửa đi vào.
Khi Lý Tự Lập nhìn thấy Vương Tiểu Mai còn khá kinh hỉ, sau khi nhìn thấy mấy người nối đuôi nhau mà vào, vẻ mặt liền có chút đơ cứng.
Có chút khó hiểu hỏi: “Chị Tiểu Mai, các chị đây là?”
Đa số mọi người đều là sắc mặt không tốt, vừa nhìn liền biết có chuyện.
Vương Tiểu Mai vẻ mặt sốt ruột hỏi Lý Tự Lập: “Tự Lập, nếu như anh Chương bị bắt, anh ta sẽ trốn ở đâu?”
Nghe được lời này, Lý Tự Lập trong lòng nhảy dựng, ánh mắt hoảng hốt nhìn mấy người sau lưng Vương Tiểu Mai, lắc đầu.
Bày tỏ cậu ta cũng không biết.
Lâm Ngọc Trúc hít sâu một hơi, Lý Hướng Bắc tay nắm thành quyền, muốn đích thân hỏi Lý Tự Lập, mới đi được một bước đã bị Lâm Ngọc Trúc kéo trở về.
Lý Hướng Bắc cau mày thật chặt, nhìn chằm chằm vào Lý Tự Lập.
Vương Tiểu Mai đột nhiên khóc òa lên, nói: “Tự Lập, Hướng Vãn bị anh Chương bắt đi rồi.
Nếu như em biết, liền nói ra có được hay không?
Anh Chương không thể sai càng thêm sai nữa.
Hướng Vãn là người tốt như vậy, không thể cứ thế bị anh ta hủy hoại được.”
Lý Tự Lập thấy Vương Tiểu Mai khóc, ánh mắt có chút buông lỏng.
Nhưng mà bán đứng anh của mình, cậu ta có chút không làm nổi.
Hai tay Vương Tiểu Mai nắm chặt lấy cánh tay của Lý Tự Lập, lắc lắc nói: “Tự Lập, cầu xin em, giúp đỡ bọn chị đi.
Hướng Vãn không phải loại người ép dạ cầu toàn đâu.
Một khi xảy ra chuyện, cô ấy tuyệt đối sẽ không tha cho anh Chương.
Tội lưu manh chính là phải bị bắn đó.
Nhân lúc còn sớm, chúng ta cùng đi ngăn cản, có thể vẫn còn có con đường cứu vãn.”
Lý Tự Lập lập tức trở nên mờ mịt, nhìn nước mắt của Vương Tiểu Mai giọt này nối tiếp giọt kia rơi xuống, mím môi.
Cuối cùng vẫn đáp ứng dẫn cả nhóm người đi tìm Chương Trình.
Một đường đi theo sau Lý Tự Lập, vậy mà bị người đưa vào trong núi.
Suy nghĩ Lâm Ngọc Trúc xoay chuyển, Chương Trình là một tay đi săn giỏi, sau khi xảy ra chuyện, trốn ở trong núi cũng không có gì lạ.
Mà ở bên kia, Lý Hướng Vãn từ từ tỉnh lại, mở to mắt ra, liền nhìn thấy Chương Trình si ngốc nhìn cô ta.
Cô ta giật mình một cái, ngồi dậy, phát hiện tay chân đều bị trói thật chặt.
Môi Lý Hướng Vãn run rẩy, nhìn quang cảnh xung quanh, phát hiện nơi cô ta ở chính là một căn nhà gỗ nhỏ.
Mà Chương Trình cười nói: “Ngửi xem, có phải không khí tươi mát hơn rất nhiều đúng không, Hướng Vãn, em đừng kêu.
Kêu rồi cũng không ai nghe thấy.”
Lý Hướng Vãn nuốt nước miếng, ổn định lại tâm trạng, nghe thấy tiếng chim hót thi thoảng truyền tới, kinh ngạc nói: “Chúng ta ở trong núi.”
Chương Trình gật đầu, duỗi tay vuốt ve khuôn mặt mềm mịn của Lý Hướng Vãn, hô hấp đều dồn dập hơn rất nhiều.
Sau đó ánh mắt sâu thẳm nói: “Hướng Vãn, anh bên này bại lộ rồi, nơi này dù có nói cái gì cũng không thể ở lại nữa.
Anh đưa em đi có được không?
Anh nghe ngóng được con đường xuất cảnh.
Chúng ta đi cùng nhau có được không.
Bọn họ đều nói nước ngoài so sánh với chỗ này của chúng ta thật sự là khác nhau một trời một vực.
Anh dẫn theo em, chúng ta cùng nhau trải qua cuộc sống tốt đẹp, có được hay không.”
Đồng tử Lý Hướng Vãn trần tĩnh như nước nhìn Chương Trình, không nói chữ nào.
Đối mặt với sự trầm mặc của cô ta, Chương Trình liên tục cười lạnh, đột nhiên nổi cáu quát: “Lý Hướng Bắc có cái gì tốt?
Là một thằng nhãi miệng còn hôi sữa mà thôi.
Chẳng phải có mỗi gia thế tốt, đến từ Kinh Đô hay sao.
Có thế mà khiến em vững lòng không đổi?”
Nói xong, thở hổn hển liên tục nhìn Lý Hướng Vãn, ánh mắt dần dần trở nên nóng bỏng.
Lý Hướng Vãn quay đầu qua, lạnh lùng nói: “Không phải anh ấy, cũng sẽ không phải là anh,”
Vừa nói, vừa lặng lẽ lấy ra một con dao găm từ trong không gian, chầm chậm cắt dây thừng trên tay.
Lúc này người thành thật, dây thừng chắc chắn quả thật khiến người tức lộn ruột.
Trong lòng Lý Hướng Vãn không khỏi có chút sốt ruột.
Mắt thấy Chương Trình cao giọng điên cuồng cười, sau đó ánh mắt sững lại, một mực tùy ý nói: “Sẽ không phải là anh, sẽ không phải là anh.
Ha, Lý Hướng Vãn, anh xem sau khi em trở thành người phụ nữ của anh rồi.
Sẽ không ngạo mạn như vậy nữa.
Anh xem Lý Hướng Bắc anh ta liệu còn cần người phụ nữ đã bị anh chạm qua hay không.”
Ánh mắt của Lý Hướng Vãn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Chương Trình, cơ thể dần dần run rẩy.
Dao găm trong tay không phút giây nào ngừng nghỉ cắt dây thừng.
Chỉ là, dây thừng này quả thực có hơi chắc chắn....