Chương 587 - Đồng chí Lão Lý chớ nản lòng, không phải còn có con và em trai con sao 1
Rất nhiều năm về sau, Lâm Ngọc Trúc đã không nhớ nổi ban đầu cô trả lời mẹ Lâm như thế nào nữa.
Dù sao cũng chẳng nói mấy câu, mẹ Lâm đã khóc sụt sịt rồi.
Dọa cho Lâm Ngọc Trúc và Lâm Lập Dương đứng ngồi không yên.
Đến khi hai người đều bày tỏ không trách trong nhà, lúc này mẹ Lâm mới hơi đỡ một chút.
Sau đó, chỉ cần Lâm Ngọc Trúc muốn phụ giúp làm việc, mẹ Lâm liền nhìn cô với vẻ mặt hiền từ, ôn hòa nói: “Không cần, mẹ tự làm là được, con đi chơi đi.
Các bạn cùng xuống nông thôn chơi thân với con có trở về không?
Tiểu Trụ Tử nhà bên cạnh đúng lúc nghỉ đông, không được thì con cầm bi thủy tinh của Lập Dương đi chơi cùng cậu ta.
Đừng có cả ngày ở lì trong nhà, ở lì hỏng luôn.”
Lâm Ngọc Trúc ngượng ngùng cười, nếu nhớ không nhầm, Tiểu Trụ Tử nhà bên cạnh mới hơn mười tuổi?
Cứ thế, Lâm Ngọc Trúc dưới sự quan tâm yêu quý của mẹ Lâm, nhàn rỗi trải qua mấy ngày.
Lâm Lập Dương liền không có may mắn như chị ba của cậu.
Bị mẹ Lâm sai bảo không ít.
Nhưng nói thẳng ra, sự quan tâm yêu quý đặc biệt của mẹ Lâm khiến cho Lâm Ngọc Trúc khá hoảng sợ.
Tuy rằng cô từ không thích ứng đến thích ứng chỉ dùng thời gian chưa tới nửa ngày.
Nhưng nói tóm lại, vẫn là tố chất tâm lý của cô tốt.
Cứ thế nhàn rỗi trải qua khoảng thời gian mấy ngày.
Nhàn đến mức khi Lâm Ngọc Trúc đều sắp mọc lông, tình yêu của mẹ Lâm cũng dần dần biến mất.
Lâm Ngọc Trúc....
Khoảng thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi như vậy.
Đơn vị của cha Lâm bận rộn, trở về ngày này muộn hơn ngày khác, sắp đến năm mới, cung tiêu xã càng bận hơn, chị cả Lâm này nào cũng đều khàn cả giọng mà trở về.
Vẻ mỏi mệt trên mặt đều không giấu được.
Chị hai Lâm cũng không tốt hơn là bao, vừa tới trước thềm năm mới, cơ quan khu phố cũng trở nên bận rộn, cái gì mà tra người di cư, không có hộ khẩu, cả một đống chuyện lung tung lộn xộn.
Khi trở về, chân đều tê cứng, ngồi trên ghế kéo lên cũng không đứng dậy nổi.
Mẹ Lâm bận lo liệu cho chuyện cưới hỏi của chị cả, làm chăn, quần áo mới, toàn là việc.
Tầng trệt đốt than đá, đốt củi có nhiều bụi, một hai ngày không quét dọn, trong nhà bám một lớp bụi.
Cộng thêm cả bữa cơm của mọi người, mẹ Lâm quả thực là hết cách phân thân.
Lâm Ngọc Trúc nhàn nhã đi tới đi lui như vậy, hiển nhiên không quá thích hợp.
Sau khi trong mắt của mẹ lâm không có tình yêu chói sáng của người mẹ nữa, Lâm Ngọc Trúc hoảng hốt, cười ngu ngơ, ôm lấy việc nhà về mình.
Cái này không ôm không biết, vừa ôm liền bị dọa sợ hãi.
Không chỉ có việc nhà, trước tết còn phải sắm đồ tết.
Nếu như không phải hai chị em mang thịt về, thì bây giờ mẹ Lâm còn phải lo lắng vụ thịt.
Hôn sự của chị cả Lâm gần ngay trước mắt, Lâm Ngọc Trúc cũng không có tâm trạng ngủ nướng nữa.
Ngày ngày đều dậy sớm, gọi Lâm Lập Dương, hai người tới trạm lương thực xếp hàng.
Hôm nay xếp hàng mua lương thực, ngày mai xếp hàng mua rau dưa, ngày kia xếp hàng mua thịt.
Mỗi ngày đều có đồ mới phải mua.
Hai chị em cứ thế ra ra vào vào, đồ trong nhà nhiều lên từng chút từng chút một.
Nhìn thấy trong kho xếp chồng rau với thịt, trong lòng mẹ Lâm khỏi phải nói có bao nhiêu yên tâm.
Trước tiên chính là tìm thím Khâu khoe khoang.
Khoe con gái với con trai út nhà mình có bao nhiêu quan tâm, sợ bà bị mệt, đều ôm đồm lấy hết mọi việc lớn nhỏ trong nhà.
Còn làm rất ra hồn, không cần bà bận tâm chút nào.
Thím Khâu bĩu môi, cảm thấy mẹ Lâm đang khoác lác.
Chân trước vừa nghĩ vậy, chân sau Lâm Ngọc Trúc và Lâm Lập Dương liền đẩy một xe than đá vào sân.
Nhìn thấy thím Khâu, Lâm Ngọc Trúc còn rất vui vẻ, cười hì hì chào hỏi một cái, nói: “Thím, nhà thím chuẩn bị đồ tết như thế nào rồi?”
Thím Khâu đôi mắt nhìn thẳng, bực dọc về nhà.
Lâm Ngọc Trúc chậc một tiếng, tính khí của thím Khâu kì thật.
Hỏi đồ tết thôi còn nổi giận.
Mẹ Lâm nhịn cười, nói với con gái của mình: “thím Khâu của con chính là người tính tình nóng nảy, con đừng để trong lòng.”
Thím Khâu về đến trong sân, nghe rõ mồn một câu nói này, cả khuôn mặt tái mét, đẩy cửa vào trong nhà.
Hiển nhiên tức giận không vừa.
Lâm Ngọc Trúc lắc lắc đầu, dẫn em trai đặt than đá vào trong nhà kho.
Một xe nhỏ than đá này căn bản không đủ đốt, cô và em trai còn phải chuyển mấy xe nữa.
Cứ thế đi đi lại lại mấy vòng, hai chị em mệt đến thở dốc.