Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 592 - Chương 592 - Dường Như Tiểu Trúc Đã Thay Đổi Rồi 2

Chương 592 - Dường như Tiểu Trúc đã thay đổi rồi 2
Cũng không biết Khâu Minh nói cái gì.

Thím Khâu bèn ném đồ đạc, vang lên những tiếng chói tai.

Sau đó bắt đầu mắng, mắng Lâm Ngọc Trúc là yêu tinh, cứ mắng rồi mắng, mắng cả lên đầu mẹ Lâm.

Sau khi một trận ném đồ đạc qua đi, Lâm Ngọc Trúc và Lâm Lập Dương quay mặt nhìn nhau.

Mẹ Lâm xắn tay áo lên mở cửa xông ra ngoài.

Lúc đầu Lâm Ngọc Trúc và Lâm Lập Dương còn ngây người, tới lúc lấy lại tinh thần thì nhanh chóng bỏ bàn chải và thau xuống vội vàng chạy theo.

Chờ tới lúc tới cửa nhà sát vách, mẹ Lâm và thím Khâu đã lao vào nhau rồi.

Lâm Ngọc Trúc xoa mồ hôi trên trán.

Chuyện này. . . Chuyện này. . . . Chuyện này thật sự không liên quan gì tới cô cả.

Khâu Minh kẹp ở giữa mẹ Lâm và thím Khâu, cơ thể gầy yếu thế kia đương nhiên là không thể cản hai người lại.

Mà còn bị liên lụy.

Thím Khâu hùng hùng hổ hổ nói: "Già trẻ nhà các người đều chẳng có ai tốt, đều là hồ ly tinh. Lý Đại Kiều, tôi nói cho bà biết, con gái nhà bà đừng hóng gả được vào nhà tôi. Cho dù tôi có chết cũng sẽ không đồng ý."

Mẹ Lâm giơ tay túm lấy thím Khâu, muốn kéo người lại, miệng cũng không thua kém chút nào nói: "Hừ, đừng dát vàng lên mặt mình. Ai thèm gả vào nhà bà chứ, với cái tính tình này của bà, con gái nhà ai dám gả vào nhà bà. Bà nhìn thử xem mình là loại người gì, bây giờ đã khởi xướng hôn nhân tự do, không còn do cha mẹ phụ trách nữa. Miệng bà nói gì cũng được nhưng đừng liên lụy tới gia đình mình không sống được ngày nào tốt. Cuộc sống nhà các người có tốt hay không tôi không thèm quản, nhưng đừng liên lụy tới danh tiếng của con gái nhà tôi. Tôi nói cho bà biết, con gái nhà tôi chẳng có tí quan hệ gì với con trai nhà bà cả."

Mẹ Lâm nói xong, còn chưa hết giận còn muốn cào thím Khâu nhưng không cào được, lại cào đúng vào Khâu Minh đang can ngăn.

Trên gương mặt đen đúa của Khâu Minh lập tức xuất hiện một vết máu.

Khâu Nguyệt đứng nhìn, mẹ và anh trai cô ta rõ ràng không địch nổi một mình mẹ Lâm.

Vì vậy muốn tiến lên giúp mẹ mình đánh mẹ Lâm.

Lâm Ngọc Trúc sao có thể đứng im, lập tức túm gọn Khâu Nguyệt.

Khâu Nguyệt tức giận, muốn đánh Lâm Ngọc Trúc.

Nếu như là trước đây, sức lực của Lâm Ngọc Trúc hoàn toàn không thể làm gì cô ta.

Nhưng bây giờ cô đã là người thường xuyên xuống ruộng làm việc.

Sao Khâu Nguyệt có thể đánh thắng.

Bị Lâm Ngọc Trúc dùng hai ba bước đã kéo tới một góc tường.

Khâu Minh vừa nhìn bên này, lại muốn chạy qua can ngăn em gái mình và Lâm Ngọc Trúc.

Anh ta vừa đi, Lâm Lập Dương cũng không đứng yên.

Lỡ như người này nhân cơ hội chiếm lợi từ chị mình thì sao.

Thế là chạy lên cản Khâu Minh.

Không có Khâu Minh ngăn cản, ân oán tích lũy nhiều năm giữa mẹ Lâm và thím Khâu lập tức bùng nổ.

Trong sân nhất thời rối tung hết lên.

Cuối cùng coi như ba mẹ con nhà họ Lâm toàn thắng.

Trên mặt thím Khâu bị mẹ Lâm cào vài nhát, tuy rằng trên mặt mẹ Lâm cũng có hai nhát nhưng thím Khâu hoàn toàn không có sức lực đánh lại mẹ Lâm.

Bị mẹ Lâm đánh trúng mấy cái.

Mẹ Lâm quay sang thím Khâu hừ lạnh nói: "Hôm nay tôi cũng nói rõ với bà luôn, con gái nhà tôi sẽ không gả vào nhà bà đâu. Các người cũng đừng mơ tới chuyện này nữa, chuyện năm đó tôi chẳng nợ bà cái gì cả. Nếu còn nói lung tung nữa, đừng trách tôi xé nát miệng bà ra." Nói xong, xoay đầu, dẫn theo con gái và con trai đi về.

Lâm Ngọc Trúc đi theo phía sau mẹ Lâm kiêu ngạo hừ một tiếng.

Tràn đầy gương mặt tiểu nhân.

Thím Khâu thấy Lâm Ngọc Trúc như vậy, tức giận tới đau ngực, quay sang nói với Khâu Minh: "Con đúng là mắt mù."

Khâu Minh. . .

Nhìn bóng lưng của Lâm Ngọc Trúc.

Lại có chút mờ mịt.

Dường như Tiểu Trúc đã thay đổi rồi.
Bình Luận (0)
Comment