Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 631 - Chương 631 - Tôi Biết Mà, Tôi Biết Mà 1

Chương 631 - Tôi biết mà, tôi biết mà 1
Lâm Ngọc Trúc không ngờ đại tiệc mà thím Hứa nói sẽ đến nhanh như vậy.

Hơn nữa vẫn là tiệc mừng.

Bên nhà gái mời hai bàn bạn bè và họ hàng.

Việc cưới xin đến quá bất ngờ, có không ít thôn dân nghi ngờ Hứa Hồng đang có thai.

Mọi người nhất thời suy đoán, liền bị thím Hứa mắng một trận.

Tiểu Hồng nhà bà ta muốn mang thai thì cũng phải có cơ hội chứ.

Lý Tiểu Sơn đi quanh năm suốt tháng, vậy thì Hứa Hồng mang thai kiểu gì?

Chẳng lẽ vẫn là năm ngoái anh ta quay về, rồi cô ta thấy mười lăm tháng giêng mình không có nên liền biết là mình mang thai rồi?

Ai có bản lĩnh đoán được bản thân có thai hay không.

Sở dĩ bọn họ kết hôn vội vã như vậy là vì thời gian của nhà trai có hạn.

Có vài bà tám nhìn chiếc bụng bằng phẳng của Hứa Hồng, cũng không nói được gì.

Thím Hứa hừ lạnh một tiếng, bảo rằng bọn họ đang ganh tị, thấy người ta đưa sính lễ nhiều nên hối hận vì không gả con cái qua.

Ấy vậy mà thím Hứa nói trúng tim đen của bọn họ thật.

Khi xe đạp và máy may được khiêng ra, đúng là có không ít nhà hối hận.

Nhưng có hối hận thì cũng đã muộn.

Cứ như vậy, sau khi Lâm Ngọc Trúc về thôn, cô lại tham gia tiệc cưới.

Lâm Ngọc Trúc cũng đảm nhiệm việc trang điểm cho Hứa Hồng.

Xong việc, thím Hứa còn đưa cho cô hai hào tiền lì xì.

Lâm Ngọc Trúc nhận lấy bao lì xì rồi nói vài câu chúc.

Làm thím Hứa cười rất tươi.

Ba người ở sân sau là đồng nghiệp của Hứa Hồng, mấy người góp tiền lại mua cái chăn hình rồng phượng làm quà.

Rồi đi đến nhà thím Lý Tứ theo cô dâu, đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ đến nhà thím Lý Tứ.

Bởi vì việc hôn nhận vội vàng, nhà trai chưa kịp trang trí phòng tân hôn.

Nhưng vẫn dọn dẹp gọn gàng, ngăn nắp.

Chữ hỉ màu đỏ được dán lên, trông cũng ra gì.

Lý Đại Sơn nhường phòng của mình để làm phòng tân hôn, hiện tại đang ngủ cùng giường với vợ chồng Lý Lão Tứ.

Tuy duyên qua đường của nhà Lý Lão Tứ không tốt, nhưng có không ít thôn dân đến chúc mừng, có nhà thì đưa đến một bát hạt kê, có nhà thì mang đến hai quả trứng gà.

Bầu không khí cũng trở nên rộn ràng.

Nhìn sân và nhà được dọn dẹp gọn gàng, có thôn dân không khỏi nói thầm: “Thím Lý Tứ này đổi tính rồi à?”

“Là do con trai cưới vợ nên chăm chỉ thôi, còn cô dâu có sống tốt không thì phải chờ xem đã.”

“Chờ cái gì, nhà họ Hứa nói đầu xuân liền xây nhà mởi, ngày lành của cô dâu đang ở ngay phía sau rồi.”

“Hả? Còn có việc này? Vậy thì vừa cưới chồng thì đã có thể làm chủ nhà, là khá tốt.” Nói rồi, bà ta còn tỏ vẻ hâm mộ, là người sắp làm bà nội nhưng bà ta vẫn phải nghe theo mẹ chồng, bà ta rất khó chịu.

“Nhìn bà ganh tị kìa, là hối hận không gả con gái cưng cho người ta sao?”

“Hừ, ai hối hận, sau này tôi sẽ gả con gái cho nhà chồng tốt hơn nhà này.”

Tổ ba người ở sân sau nghe mấy lời đàm tiếu thỉnh thoảng được phát ra, thì nhìn nhau cười.

Vừa hay thím Lý Tứ lại đây phát hạt dưa và kẹo mừng, đến chỗ Lâm Ngọc Trúc thì bà ta cố ý phát nhiều kẹo hơn.

Sau khi Lâm Ngọc Trúc giúp bà ta tìm lại hai con gà mái già có thể đẻ trứng, quan hệ của hai người càng ngày càng thân thiết, hiện giờ cũng có thể xem như là bạn bè.

Lâm Ngọc Trúc cười hì hì đi đến bên cạnh thím Lý Tứ, lôi kéo thím Lý Tứ, nói khẽ: “Thím Tứ, cháu nghe bọn họ nói đầu xuân thím muốn xây nhà, đây là muốn tách ra ở riêng?”

Thím Lý Từ cười ha hả vừa phát kẹo và hạt dưa vừa nói: “Mấy bà đó biết tin nhanh thật!” Bà ta nghĩ một lát liền biết, hẳn là Hứa Miệng Rộng cố ý nói.
Bình Luận (0)
Comment