Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 751 - Chương 751 - Vẫn Là Con Gái Út Của Bà Quyết Đoán 1

Chương 751 - Vẫn là con gái út của bà quyết đoán 1
Về phương thuốc cổ truyền, Lâm Ngọc Trúc cũng thuộc kiểu giăng lưới rộng thu nhiều cá, bắt được một con to thì lời luôn.

Ngày hôm sau, Lâm Ngọc Trúc ngâm nga ca hát chuẩn bị đi đón mẹ.

Chỉ thấy Vương Tiểu Mai và Lý Hướng Vãn cũng trang điểm xinh đẹp.

Lâm Ngọc Trúc nhấp miệng nhìn các cô ấy, chết lặng hỏi: “Các cô đây là làm gì.”

“Đi đón mẹ nuôi của tôi.” Vương Tiểu Mai nháy mắt nói, hỏi thế không phải vô nghĩa à.

Mẹ nuôi tới, bọn họ chắc chắn phải đi đón cùng.

Lâm Ngọc Trúc vô cùng khó chịu, hít một hơi thật sâu.

Giành mẹ còn giành đến nghiện luôn rồi.

Mẹ Lâm tới thật đúng lúc, vào đúng ngày được nghỉ.

Lâm Lập Dương lái xe ba bánh đi ngang qua cổng trường, vừa lúc gặp được ba người, trên xe ba bánh còn có Mã Đức Tài đang ngồi nữa.

Mọi người chào hỏi một cái, vì để cho em trai mình không quá vất vả, ba người Lâm Ngọc Trúc đi xe buýt.

Sau khi lên xe buýt, không tới hai trạm liền thấy Lý Hướng Bắc cũng đang chờ ở sân ga.

Lý Hướng Vãn vẫy tay với anh ta, đối phương ở đó cười ngây ngốc.

Lâm Ngọc Trúc đột nhiên cười rộ lên ha hả.

Vương Tiểu Mai và Lý Hướng Vãn coi như đã quen thuộc với chiêu trò của Lâm Ngọc Trúc rồi.

Không phản ứng nữa, nhưng Lâm Ngọc Trúc là ai.

Cười ha hả tự nói một mình: “Tôi thật là quá cảm động rồi.”

Khóe miệng Lý Hướng Vãn hơi run run.

Vương Tiểu Mai:...

“Vì giữ thể diện cho tôi, các cô đúng là hao tổn tâm huyết, huy động nhân lực.

Yên tâm, tấm lòng này tôi nhận được rồi.

Sau này làm cái gì, cứ thông báo một tiếng.” Lâm Ngọc Trúc bày ra bộ dáng cảm động nói.

Lý Hướng Vãn lạnh lùng nói: “Chúng tôi là vì mẹ nuôi mới đi thôi, chả có tí liên quan nào đến cô cả.”

Lâm Ngọc Trúc nhấp miệng, từng trận gió lạnh thổi qua.

Vương Tiểu Mai buồn cười nhìn Lâm Ngọc Trúc tức giận, không nói gì.

Giờ này phút này, Lâm Ngọc Trúc thấy ba người ở trước mặt chướng mắt cực kỳ.

Vẫn như cũ mua vé vào ga đi vào đón người, chờ tàu hòa tới, tâm trạng của Lâm Ngọc Trúc hân hoan nhảy nhót có thể bay lên.

Khi tàu hỏa chậm rãi vào trạm dừng, Lâm Ngọc Trúc nhón chân mong chờ nhìn cửa sổ xe, mắt cũng không dám chớp.

Mà mẹ Lâm ở trên tàu cũng tâm trạng thấp thỏm tìm kiếm bóng dáng của con gái út và con trai út.

Khi bóng dáng xinh đẹp của Lâm Ngọc Trúc lọt vào tầm mắt, mẹ Lâm vui vẻ đến đập cửa sổ, hướng về phía con gái hăng hái vẫy tay.

Thế mới nói là hai mẹ con ruột, tâm linh tương thông, liếc mắt một cái liền thấy nhau.

Lâm Ngọc Trúc vui mừng phấn khởi chạy theo tàu hỏa, sợ lạc mất mẹ Lâm.

Thấy bộ dáng vui sướng phấn chấn của con gái, hốc mắt mẹ Lâm chua xót, lau mắt, không cho nước mắt chảy ra.

Ngước nhìn mẹ Lâm qua cửa sổ xe rõ ràng gầy đi rất nhiều, trong lòng Lâm Ngọc Trúc cũng chua xót.

Cụ bà nhà cô chịu khổ rồi.

Đoàn tàu chậm rãi dừng lại, các thân nhân tới ga đón trên mặt thần sắc khác nhau, nhưng đa số đều là dào dạt nhiệt tình.

Trên đời này, không có gì an ủi lòng người hơn so với khoảnh khắc người thân gặp lại nhau.

Mẹ Lâm mở cửa sổ xe ra liền chuyển đồ xuống dưới.

Lâm Lập Dương và Mã Đức Tài rất là có năng lực quan sát mà qua đó đón lấy.

Còn Lý Hướng Bắc thì linh hoạt chen qua đám người xuống tàu, lên tàu hỗ trợ.

Mẹ Lâm nhìn thấy Lý Hướng Bắc còn sửng sốt.

Cứ tưởng rằng là cướp đồ của bà.

Sau khi Lý Hướng Bắc quay về thành phố, mẹ Lâm mới tới thôn Thiện Thủy, hai người hoàn hảo bỏ lỡ nhau.

Lý Hướng Bắc vô cùng lễ phép nói: “Dì ơi, cháu là bạn cách mạng của Lý Hướng Vãn.”

Mẹ Lâm lập tức thay đổi sắc mặt, giống như mẹ vợ nhìn con rể vậy, đánh giá từ trên xuống dưới một phen, nếu không phải địa điểm không đúng, mẹ Lâm đều có thể lôi kéo người trò chuyện một hồi.
Bình Luận (0)
Comment