Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 788 - Chương 788 - Tốt Quá Rồi 2

Chương 788 - Tốt quá rồi 2
Mà mẹ Lâm đi vào phòng để điện thoại, lập tức gọi điện cho chị hai Lâm.

Người nhận vẫn là chị hai Lâm: “Chào cô, cô tìm ai?”

“Tìm mày.” Mẹ Lâm tức giận nói.

Trong nháy mắt chị hai Lâm đã lên tinh thần, kích động nói: “Mẹ, mau về đi, nếu như còn không về nữa thì cha con sẽ...”

Mẹ Lâm không đợi chị hai Lâm nói xong đã không khách sáo ngắt lời: “Mày nhỏ giọng chút cho mẹ. Chuyện tốt quá à? Ầm ĩ chỉ hận không thể để khắp thiên hạ biết hết, không có mắt nhìn à. Đi, mau gọi cha mày tới đây.” Nói xong thì liền cúp điện thoại.

Bởi vì một bầu lửa giận không có chỗ để phát ra, mẹ Lâm nhìn cái gì cũng không thuận mắt, ngay cả điện thoại cũng tỏ ra xấu xí.

Mà nhà họ Lâm bên này, chị hai Lâm gọi cha Lâm lên với vẻ mặt vô cùng chột dạ.

Cha Lâm còn ôm hy vọng hỏi: “Mẹ con gọi điện thoại tới là vì chuyện gì vậy?”

Trong mắt chị hai Lâm lóe lên mấy phần chột dạ, khẽ nói: “Hôm qua cha và thím Khâu đã xảy ra chuyện gì, bản thân cha không biết hả. Con không muốn nói với mẹ. Cha cũng không cần mấy mẹ con chúng con nữa, con không nên đánh tiếng với mẹ trước à.”

Vẻ mặt cha Lâm vô cùng kinh ngạc nhìn con gái thứ lắm mồm, nóng nảy: “Đứa nhỏ này, sao lại đi nói bậy bạ vậy chứ. Cha và thím Khâu không xảy ra chuyện gì cả. Sao con lại nói với mẹ con?”

Cha Lâm hoảng sợ tới nỗi khéo miệng cũng run rẩy.

Chị hai Lâm đảo đảo mắt, nói: “Không biết, dù sao thì con cũng chỉ nói những gì con nhìn thấy với mẹ con thôi. Nếu như thật sự không có gì thì cha cứ giải thích với mẹ con là được. Có lúc mẹ con vẫn rất nói lý lẽ.”

“Được rồi, con nhóc phá hoại này.” Cha Lâm tức giận thiếu chút nữa muốn đánh con gái, nhưng cũng chính vì là con gái nên không nỡ.

Bước chân vội vàng đi ra ngoài, thấy chị hai Lâm vẫn không hề sốt ruột hay hoảng hốt, cả giận: “Đừng lề mề nữa, đi nhanh lên.”

Chị hai Lâm nhanh chân đi theo sau lưng cha Lâm nói: “Cha, nếu như cha không có gì thì chẳng cần sợ. Cây ngay không sợ chết đứng, có khi còn có thể để mẹ con về nhanh hơn chút, vậy chẳng phải vô cùng tốt sao.”

Cha Lâm không muốn để ý tới con gái, chắp tay sau lưng, cắm đầu đi về phía trước.

Hoảng sợ tới nỗi không nghe lọt một câu nói nào.

Hai cha con nói chuyện trong sân, cũng không kiêng dè gì.

Nào ngờ, chú Khâu ở sát vách cũng vừa về hưu không bao lâu đã nghe thấy hết những gì hai cha con nói.

Mắt bốc lửa giận đi vào nhà tìm thím Khâu tính sổ.

Chỉ nghe trong nhà bên cạnh truyền tới tiếng đồ bị đập vỡ rầm rầm rầm rất to.

Sau đó chính là chú Khâu tiếng chú Khâu tức giận mắng to.

Chỉ là hai cha con nhà họ Lâm đã đi xa, vẫn chưa biết bên kia đã ầm ĩ.

Mẹ Lâm bên này đợi hai mươi phút, sau khi nhận điện thoại liền nghe thấy âm thanh run rẩy mang theo vẻ lấy lòng của cha Lâm, nói: “Đại Kiều à, Ngọc Lan lừa em đó. Là vì muốn em nhanh chóng trở về chút. Thật sự không có gì đâu.”

Chị hai Lâm ở bên cạnh trố mắt nghẹn họng, muốn cướp ống nghe để giải thích.

Mẹ Lâm hoàn toàn không cho hai cha con bọn họ thời gian giải thích, tức giận nói: “Ông dọn dẹp hành lý đi, vào thành phố nốt. Muốn vào thì vào, còn không muốn vào, chờ con cái bận xong, hai chúng ta làm thủ tục đi.” Nói xong, dứt khoát cúp điện thoại.

Lúc này mới thấy thông thuận hơn không ít.

Cha Lâm bên kia mờ mịt cầm ống nghe sửng sốt trong chốc lát, sau đó hung hăng trừng mắt nhìn chị hai Lâm một cái.

Chị hai Lâm còn ngây ngốc hỏi: “Cúp rồi sao? Nói cái gì vậy? Khi nào thì về?”

Ba câu hỏi liên tiếp, cha Lâm không muốn trả lời một câu nào.

Chị hai Lâm đứng tại chỗ suy nghĩ chuyện này, không đúng, dựa theo tính khí của mẹ cô ấy, dù thế nào thì cũng phải mắng to một trận, sau đó sẽ thở hổn hển mà nói sẽ trở về chứ.

Ừm, hẳn là mẹ sắp về rồi.

Ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ một cái, thấy cha cô ấy không đi về hướng nhà mình.

Vội vàng mở cửa sổ ra, ngó đầu ra hỏi: “Cha, cha đi đâu vậy?”

“Mua vé.” Cha Lâm bỏ lại hai chữ rồi cũng không quay đầu lại nữa.

Chị hai Lâm hít sâu một hơi, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Mua vé gì chứ???

Muốn đi đâu???

Chuyện gì vậy chứ???
Bình Luận (0)
Comment