Chương 849 - Nhưng ngẫm lại lúc nãy hình như mình đã hét mẹ của mình.… 1
Có một số lời nói dựa vào viết thư và điện thoại không nói rõ ràng được, Lâm Ngọc Trúc cảm thấy vẫn cần cả nhà chị hai tới đây để xem tình hình thực tế.
Chỉ có đến nhìn tình hình thực tế, mới càng có lực xung kích.
Đang suy nghĩ thương lượng với mẹ Lâm xem có nên bảo cả nhà chị hai đến đây hay không, liền nhìn thấy thư chị cả gửi đến.
Khi tan học ngồi xe buýt vào thành phố, đặc biệt đưa thư cho mẹ Lâm.
Nhận được thư của con gái lớn, mẹ Lâm vẻ mặt vui mừng bóc thư ra.
Mở thư đọc kĩ một chút, nội dung bức thư không nhiều, kể rằng cả nhà anh cả, cả nhà em hai đều rất tốt.
Trong thư còn viết mình lại mang thai tiếp rồi.
Thư chị cả gửi đến chủ yếu chỉ nói về những chuyện này.
Mẹ Lâm đọc xong, ngay cả con gái út cũng không để ý nữa, vui vẻ đi vào phòng bếp tìm cha Lâm chia sẻ chuyện vui này.
Lâm Ngọc Trúc: ....
Địa vị trong gia đình càng thêm nguy cơ rồi.
Bởi vì thư của chị cả Lâm, mẹ Lâm vui vẻ suốt một lúc lâu.
Lâm Ngọc Trúc đảo mắt, có một số lời muốn nói ra, nhưng lại sợ mất vui.
Đang nghĩ xem có nên nói không, thì nhìn thấy mẹ Lâm cầm lấy thư ngồi ở đó thở dài thườn thượt.
Lâm Ngọc Trúc chớp chớp mắt, cẩn thận dè dặt hỏi: “Sao lại còn thở dài nữa vậy?”
“Chị hai con đã kết hôn lâu thế rồi, vẫn luôn không có tin tức gì, cũng không biết nhà họ Tôn liệu có suy nghĩ gì không nữa.” Đứa con này không ở bên cạnh, chung quy cũng khiến người lo lắng.
Lâm Ngọc Trúc thuận theo lời này mà nói: “Hay là để chị hai của con với anh rể đến Kinh Đô xem sao nhé?”
Nghe lời này, trên mặt mẹ Lâm hơi lộ vẻ nặng nề, nghĩ một lúc lâu rồi nói: “Vậy gọi điện thoại cho chị hai của con?”
Lâm Ngọc Trúc tán đồng gât đầu, nói: “Hai vợ chồng trẻ tuổi vẫn luôn không có tin tức gì không chừng nguyên nhân là do cơ thể, có thể là vẫn chưa đến lúc.
Thực ra con là muốn để chị hai và anh rể đến Kinh Đô xem tình thế hiện giờ.”
Mẹ Lâm nghe xong, suy nghĩ thêm một lúc liền nghĩ ra chút ý tứ, bèn hỏi: “Con là muốn cả nhà chị hai cũng tới Kinh Đô hả?”
Lâm Ngọc Trúc thừa nhận gật đầu, sau đó nói: “Một số công xưởng quốc doanh sớm muộn sẽ chuyển thành tư nhân.
Đơn vị của anh rể, hẳn là chuyện sớm muộn thôi.
Con và Hướng Vãn cùng với Tiểu Mai muốn sửa căn nhà đối diện thành một bách hóa nhỏ với tiệm đồ gia dụng
Không bằng để anh rể nhân cơ hội này đến đây, mởi một xưởng đồ gia dụng nhỏ.
Nếu như thật sự làm nên, có thể dần dần làm lớn lên.
Chuyện này càng sớm càng dễ phát tài.” Câu nói cuối cùng, Lâm Ngọc Trúc nhấn mạnh nói.
Nếu như cả nhà con gái thứ cũng có thể đến, mẹ Lâm thấy rất thích.
Hai mẹ con rầm rì một phen, quyết định gọi chị hai và anh rể qua đây trước.
Cứ như thế, cha Lâm không biết gì hết, hai mẹ con liền quyết định xong xuôi chuyện này.
Nhân lúc còn chưa có khách, hai mẹ con đi gọi điện thoại cho chị hai Lâm.
Nói ra cũng thật trùng hợp, cuộc sống của chị hai Lâm không phải bi ai dạng vừa đâu. Chủ nhiệm cũ nghỉ hưu, tới một chủ nhiệm mới vào làm nhờ có quan hệ, sau lưng có chút quan hệ, tư thái cao hơn người, vô cùng ngạo mạn.
Chị hai Lâm nhan sắc xinh đẹp, chủ nhiệm mới tới là một phụ nữ, nổi lên chút tâm tư ghen ghét, nhìn chị hai Lâm không thuận mắt.
Quan mới nhậm chức ba đám lửa[1], ngọn lửa đầu liền cháy đến trên đầu chị hai Lâm.
[1]Thành ngữ ý chỉ quan mới lên chức, làm ra dăm ba việc để tỏ rõ tài cán, tỏ uy phong, khiến quần chúng phục
Thấy có một chút không đúng liền răn dạy, không cho chút mặt mũi nào.
Mọi công việc khó khăn đều sắp xếp cho chị hai Lâm.
Làm tốt, là công lao của toàn bộ văn phòng, làm không tốt, sẽ chỉ đích danh phê bình.
Khiến cho người trong văn phòng đều hỏi riêng chị hai Lâm có phải có xích mích với chủ nhiệm này hay không.
Chị hai Lâm: ....
Cô ấy là một người dân bình thường, có thể xích mích gì với người này được.
Công việc không thuận lợi cũng mặc kệ, mỗi tháng kiếm được tiền là được rồi, nhưng sau khi chị cả Lâm mang thai bé thứ hai, mẹ chồng liền có chút sốt ruột.
Cứ muốn để hai vợ chồng đi bệnh viện khám xem.