Chương 871 - Chị hai, mấy ngày nữa bọn em sẽ về 1
Bình thường nhà họ Thẩm ngoại trừ ông cụ Thẩm có thời gian ở nhà nhiều hơn chút thì những người còn lại đều rất bận rộn.
Vì ông cụ, nhà họ Thẩm cố ý thuê giúp việc.
Mẹ Thẩm về chỉ thấy người giúp việc trong nhà, thím Tôn, cười hỏi ông cụ Thẩm đã về chưa.
Biết ông cụ đã ra ngoài uống rượu với mấy bạn già, mẹ Thẩm bất đắc dĩ lắc đầu một cái, hiếm khi không trở về phòng đọc sách thuốc, mà lại ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách chờ con trai về.
Thẩm Bác Quận vừa vào nhà đã thấy vẻ mặt bất thiện của mẹ, thầm suy đoán một lúc, vừa đi qua vừa cười nói: “Gặp phải dì Lý đúng không ạ?” Cố ý chờ anh, cũng có chuyện muốn hỏi, vậy chính là hôn sự rồi.
Mẹ Thẩm thở dài, dịch khỏi vị trí, đối mặt với con trai nhà mình nói: “Ban đầu đã bàn bạc xong rồi, một năm sau sẽ dẫn bạn gái về ra mắt. Giờ cũng đã kéo dài bao lâu? Mẹ Tiểu Bắc người ta cũng đã gặp bạn gái con mà mẹ còn chưa được gặp đâu. Nghe nói em trai con bé muốn tổ chức hôn sự?”
Thẩm Bác Quận không ngờ bây giờ Lý Hướng Bắc lại kể hết mọi chuyện cho dì Lý, gật gật đầu, nói: “Vốn là nghĩ mấy ngày nay sẽ tới nhà ngồi chơi chút, nhưng việc cứ quấn thân, vẫn luôn chưa có thời gian rảnh.”
Mẹ Thẩm âm thầm suy tư một hồi, rất nhanh đã tìm được trọng điểm, hỏi: “Vẫn luôn chưa nghe con kể em trai con bé muốn thành hôn, sao lại đột nhiên thành hôn thế? Em trai cũng đã thành hôn rồi, có phải chị gái cũng nên quyết định hay không?”
Mắt Thẩm Bác Quận sáng lên, hai mẹ con nhìn nhau cười một tiếng.
“Năm nay cha con có thể không về được, chờ ông ấy về thì cũng không biết tới lúc nào, hay là hai mẹ con chúng ta tới nhà con bé thăm hỏi đi?” Mẹ Thẩm lập mưu nói.
Thẩm Bác Quận nghĩ tới hôn sự của Lâm Lập Dương cũng là nhà trai trực tiếp tới cửa hỏi cưới, không bằng nhà bọn họ cũng học theo thử xem.
“Vậy ngày mai con sẽ nói một tiếng với nhà cô ấy.”
Mẹ Thẩm suy nghĩ một lúc, thông báo trước càng tỏ vẻ lễ độ hơn chút nên gật đầu đồng ý.
Trong lòng thầm nghĩ con trai đang học đại học thì không thể thành hôn, nhưng có thể đính hôn mà.
Ngày nào cũng bị người ta hỏi chuyện thành hôn của chú em chồng và con trai, hỏi tới mức đầu bà ấy cũng to rồi.
Một người không kết hôn thì cũng thôi đi, nhưng cả hai người đều không có tin tức, cứ làm như hai chú cháu giống như là có bệnh gì vậy.
Chờ sau khi ông cụ Thẩm trở về với khuôn mặt phiếm hồng, mẹ Thẩm thấy cha chồng không say thì thông báo một tiếng.
Ông cụ Thẩm hỏi đơn giản về hoàn cảnh gia đình nhà gái, biết được nhà gái và người nhà đều làm buôn bán thì có hơi nhíu mày lại.
“Nhóc con học đại học mà còn bận rộn kiếm tiền à?”
Dường như mẹ Thẩm đã sớm đoán được ông cụ Thẩm sẽ bất mãn với chuyện này, nói với vẻ như không quan tâm lắm: “Tiểu Triết hơn ba mươi tuổi mà còn chưa có người yêu, nếu như ban đầu cha mà đồng ý... Cũng không tới nỗi như vậy. Hôn nhân đại sự, chung quy vẫn phải là bản thân bọn nhỏ yêu thương nhau.”
Ánh mắt ông cụ Thẩm ảm đạm đi mấy phần, nói với giọng điệu bình thản: “Con trai của các con, các con tự làm chủ là được rồi.”
Mẹ Thẩm liếc nhìn ông cụ Thẩm với ánh mắt có hơi áy náy, giọng nói ôn tồn nhỏ nhẹ nói: “Cha cũng đừng khó chịu, có thể là duyên phận của Tiểu Triết còn chưa tới.”
Ông cụ Thẩm nhấp một ngụm trà nóng, ngồi đó yên lặng không nói gì.
Mẹ Thẩm không nói thêm gì nữa, lặng lẽ lui ra khỏi phòng, một khắc khi đóng cửa thì khẽ thở dài, ban đầu nếu như không phải ông cụ ngăn cản thì có khi con của chú em chồng cũng chạy khắp nơi rồi.
Cũng không tới nỗi trong nhà lại vắng lạnh như vậy.
Từ chuyện kia, mẹ Thẩm nhìn ra được, người nhà họ Thẩm đều cố chấp, mặc dù con trai bà ấy nhìn thì có vẻ rất dễ nói chuyện, nhưng chuyện gì mà đã nhận định thì có mười con trâu kéo cũng không lại được.
Nếu như mà lại giống như chú anh thì bà ấy sẽ không chịu nổi mất.
Ngày hôm sau, mẹ Thẩm liền vui vẻ đi chuẩn bị quà.
Thẩm Bác Quận thì nói với Lâm Ngọc Trúc: “Hôm qua mẹ anh gặp phải mẹ Lý Hướng Bắc, có nhắc tới em, nghĩ tới việc em bận rộn, chẳng bằng nhà trai bọn anh tới thăm hỏi.”
Lâm Ngọc Trúc nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt nhìn Thẩm Bác Quận cũng bắt đầu trở nên tránh né.