Chương 900 - Rốt cuộc thì các cô đã trải qua chuyện gì vậy 2
Lâm Ngọc Trúc nghĩ tới đây thì kích động không thôi, mắt phát sáng lên.
Rồi chỉ nghe Lý Hướng Vãn nói: “Cảm giác chính là một đống người có học thuật chuyên sâu làm việc với nhau, không thú vị.”
“Công việc của cô như thế nào?” Vương Tiểu Mai tò mò hỏi.
Lâm Ngọc Trúc lấy ra một chồng sách từ trong túi vải, buông tay ra, nói: “Cũng chẳng thoải mái lắm~”
Lý Hướng Vãn che miệng cười một tiếng, trêu ghẹo nói: “Là ai nói sắp phải trải qua cuộc sống uống nước trà cũng có thể làm việc, rất nhàn nhã chứ? Thích chưa?”
Lâm Ngọc Trúc kiêu ngạo hừ một tiếng: “Bây giờ công việc của tôi rất có ý nghĩa.”
Thấy Lâm Ngọc Trúc tạm thời không có ý định từ chức, Lý Hướng Vãn không tiếp tục nói nữa, cô ấy biết Lâm Ngọc Trúc là một người cực kỳ có kế hoạch, nếu còn tiếp tục muốn làm việc thì nhất định là có lý do để tiếp tục làm việc.
Vương Tiểu Mai nhìn Lý Hướng Vãn, rồi lại nhìn Lâm Ngọc Trúc, nói: “Hay là tôi cũng từ chức nhỉ?”
Lý Hướng Vãn lắc lắc đầu, nói: “Đừng vội thế, chờ cô sinh con xong rồi hãy nói. Ngành này trợ cấp thai sản rất tốt.” Lý Hướng Vãn vô cùng thành khẩn nói.
Lâm Ngọc Trúc lập tức vui vẻ vì những lời này, cười nói: “Rốt cuộc các cậu đã trải qua chuyện gì vậy?”
Hai người đã trải qua chuyện gì Lâm Ngọc Trúc không biết được, nhưng những chuyện cô trải qua tuyệt đối rất ưu việt.
Ngày hôm sau tới văn phòng, ghế còn chưa ngồi ấm mông thì chị Chu đã đi vào cười hì hì với cô nói: “Tiểu Lâm, tới sớm vậy à. Văn phòng của chúng ta cũng chỉ có em là chuyên cần nhất, bây giờ người trẻ tuổi có thể giống như em rất hiếm đấy.”
Lâm Ngọc Trúc nhìn qua vị trí ngồi của Lưu Xuân Phương, cười ha ha nói: “Gần đây không ngủ được, dậy sớm, nên dứt khoát đi làm sớm chút.”
Chị Chu lắc đầu cười một tiếng, cất ba lô xong, nhân lúc văn phòng không có người, rất thân thiết hỏi: “Tiểu Lâm, năm nay em bao nhiêu tuổi rồi? Đã có người yêu chưa?”
Ánh mắt Lâm Ngọc Trúc lóe lên, cười nói: “Chị ơi, em có người yêu rồi, anh ấy học ở đại học Chính trị và Pháp luật, chờ khi tốt nghiệp là sẽ chuẩn bị kết hôn ạ.”
Chị Chu “À” một tiếng, dần thu gương mặt vui vẻ lại, không quá thân thiết nói: “Chị có một đứa cháu trai có vẻ ngoài rất ổn, tuổi trẻ tài cao, tuy nói chỉ là cấp phó bộ phận, nhưng không bao lâu nữa là có thể thăng lên một cấp nữa. Đáng tiếc, chị thấy cô nhóc nhà em không tệ, còn muốn làm bà mai.”
Lâm Ngọc Trúc cười đùa nói: “Chị Chu ưu ái rồi, trở về em sẽ xem xem còn có bạn học đang độc thân nào không rồi giới thiệu cho chị.”
Trong nháy mắt chị Chu vui vẻ lên không ít, nói: “Vậy cũng phải là loại sinh viên có năng lực cao như em đó, tốt nhất là vẻ ngoài xinh đẹp một chút. Bối cảnh gia thế, tướng mạo, đức hạnh của cháu trai chị cũng không tệ, chỉ là có một điểm không tốt, mắt nhìn quá cao.”
“Haiyo, chị Chu vừa nói cái gì vậy chứ, em cũng có chút lâng lâng rồi đây này.” Lâm Ngọc Trúc lưu loát nói.
Nói làm mối cũng chỉ là lời nói khách sáo, Lâm Ngọc Trúc nửa giả nửa thật nói chêm chọc người theo chị Chu.
Bây giờ chị Chu mới phản ứng lại được Lâm Ngọc Trúc nói lâng lâng là có ý gì, bị chọc cho cười to ha ha.
Lưu Xuân Phương đi vào mà mờ mịt không hiểu gì, sau đó nhỏ giọng nói: “Đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế?”
Lâm Ngọc Trúc cười hì hì nói: “Chị Chu khen con người tôi vừa đẹp lại vừa có tài hoa đấy.”
Lưu Xuân Phương: ???
Chị Chu sẽ nói những lời như vậy sao?