Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 901 - Chương 901 - Mấy Ngày Không Gặp Tựa Ba Thu 1

Chương 901 - Mấy ngày không gặp tựa ba thu 1
Từ ngày đó cùng chị Chu nói đùa hai câu, thái độ của chị Chu đối với cô tốt hơn nhiều, mỗi ngày số lần sai bảo đều ít đi.

Lâm Ngọc Trúc phát hiện, chị Chu tựa hồ không quá thích Lưu Xuân Phương, cùng là sinh viên tài cao độc thân chưa lập gia đình, chị ấy một câu cũng không đề cập đến chuyện cháu trai nhà mình.

Người ta không đề cập tới, Lâm Ngọc Trúc cũng không cần phải nhiều chuyện, hết sức chuyên chú làm việc.

Một người vẫn phải có học thức thật sự mới có thể chân chính đứng thẳng, làm cho người ta thưởng thức.

Sau khi hôn sự của Lý Hướng Vãn và Lý Hướng Bắc được quyết định, mẹ Thẩm liền mong mỏi con trai nhà mình mau chóng kết hôn.

Xem người nhà họ Lý người ta mỗi ngày vui vẻ chuẩn bị việc hôn nhân, trái tim của mẹ Thẩm có thể nói là chua đến nổi bong bóng, mỗi ngày an ủi việc hôn nhân nhà mình cũng không xa đâu.

Bỗng nhiên linh quang lóe lên, hoàn toàn có thể cùng sui gia chuẩn bị trước mà.

Một nghĩ như vậy, mẹ Thẩm liền vui mừng, như thế vừa lúc con trai vừa tốt nghiệp liền có thể kết hôn ngay, hoàn mỹ ~

Mẹ Thẩm vốn là người nghĩ cái gì thì làm ngay, mặc quần áo xong, chuẩn bị đi tìm mẹ Lâm thương lượng việc này, ông cụ Thẩm vừa vặn mở cửa trở về, còn mang theo một tin tức: "Thằng ba bảo ngày mai muốn dẫn đối tượng trở về. Con nói cho Tiểu Quận, để hắn đem Tiểu Lâm cũng mang đến, mọi người cùng nhau họp gặp."

Mẹ Thẩm đứng ở cổng sửng sốt một chút, sau đó ngạc nhiên nói: "Có đối tượng khi nào, làm sao cũng không nói một tiếng."

Ông cụ Thẩm trên mặt vui vẻ, "Có lẽ muốn làm cái gì đó bất ngờ."

"Lần này cha cũng đừng phản đối nữa, chú út bây giờ tuổi tác cũng không nhỏ, nếu như con người không tệ thì đồng ý đi." Mẹ Thẩm dịu dàng khuyên nhủ.

Ông cụ Thẩm lông mày xiết chặt, lúc trước mặc dù thái độ cứng nhắc một chút, làm trên mặt bọn tiểu bối cũng không quá đẹp mắt, nhưng ông ấy cũng không hối hận.

"Cô gái kia không thích hợp với nhà chúng ta." Ông cụ Thẩm quật cường nói.

"Vâng, cha nói đều đúng, nhưng làm sao cũng phải chừa cho chú ba chút mặt mũi không phải sao." Mẹ Thẩm nói bóng nói gió.

Ông cụ Thẩm trầm mặc, "Nếu như nó có một nửa ánh mắt của Tiểu Quận, cha sẽ không nói đạo lý ư?"

Mẹ Thẩm cười một tiếng, cũng không vội mà đi tìm mẹ Lâm, mà là dặn dò bảo mẫu trong nhà một chút, ngày mai chuẩn bị một bàn đồ ăn kỹ càng.

Sau khi trở lại phòng khách, bà cười nói: "Cũng không biết là cô gái như thế nào, thích gì, ngày mai chúng ta chuẩn bị cái hồng bao làm lễ gặp mặt cha nhỉ?"

Ông cụ Thẩm, một ông cụ làm sao biết những này, nghe con dâu nói như vậy, gật đầu: "Cũng được."

Mẹ Thẩm cười một tiếng, bận bịu đi tìm Thẩm Bác Quận.

Ngày thứ hai, Lâm Ngọc Trúc tan tầm ra đơn vị liền thấy đồng chí Thẩm đứng ở dưới trời chiều nhìn đường, tỏa ra ánh sáng.

Khi đối phương thấy được cô, biểu cảm có hơi có cứng nhắc lập tức hòa tan ra.

Lâm Ngọc Trúc cười hì hì chạy đến bên cạnh Thẩm Bác Quận, hỏi: "Hôm nay làm sao có thời gian rảnh tới đây vậy?"

"Chú út muốn dẫn bạn gái về nhà, ông nội bảo chúng ta cũng trở về gặp mặt một chút." Thẩm Bác Quận dịu dàng nói, đưa tay giúp Lâm Ngọc Trúc sửa sang lại mấy sợi tóc bị rối.

Vừa vặn chị Chu từ cổng ra, nhìn thấy Lâm Ngọc Trúc cùng Thẩm Bác Quận, cười một tiếng, nói: "Tiểu Lâm, đây chính là đối tượng của em hả?"

Lâm Ngọc Trúc gật đầu cười.

Chị Chu quan sát Thẩm Bác Quận từ trên xuống dưới một chút, ban đầu chỉ là hiếu kì, sau đó biểu cảm đọng lại một chút, luôn cảm thấy từng gặp qua người này ở đâu đó.

Trong lòng suy nghĩ, trên mặt cười tạm biệt với Lâm Ngọc Trúc.

Chờ Lâm Ngọc Trúc cùng Thẩm Bác Quận đều đi xa, chị Chu dừng bước lại, tựa hồ nhớ tới cái gì, thầm nói: "Khó trách cảm thấy nhìn quen mắt. . ." Sau đó quay người mắt nhìn bóng lưng Lâm Ngọc Trúc cùng Thẩm Bác Quận xa dần, trong lòng lộp bộp một chút.

"Sớm biết sẽ không. . ." kết oán. . .

Mặt chị Chu hiện vẻ hối hận nhưng Lâm Ngọc Trúc không nhìn thấy.

Hai người trên đường mua hoa quả ướp lạnh, chờ đến nhà họ Thẩm, có hai đôi giày nữ để ở cửa, trong đó một đôi là mẹ Thẩm, một đôi khác hiển nhiên là của cô gái nhỏ.

Xem ra người đã đến.
Bình Luận (0)
Comment