Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 944 - Chương 944 - Phiên Ngoại: Lai Đệ 2

Chương 944 - Phiên ngoại: Lai Đệ 2
Lai Đệ nghĩ, cô mà đi theo cậu ấy thì nhất định sẽ bị bạn học cậu ấy cười nhạo.

Dường như nhìn ra được nội tâm của cô, trong mắt Sơn Nha có một tia sáng chấp niệm, trầm ổn hữu lực nói: “Lai Đệ, thứ quý báu nhất của con người đó chính là có lòng cầu tiến, người biết nỗ lực phấn đấu mới là hào quang chói lọi.”

Lai Đệ nghe ra được thâm ý trong lời nói của cậu ấy, cậu ấy muốn nói, đừng tự ti, cô ấy là hào quang chói lọi sao?

Đột nhiên trong lòng lại vui mừng.

Sau đó cô thử cùng đi vào sân trường đại học với Sơn Nha, nhìn thấy dáng vẻ mọi người hăng hái học tập, thanh xuân tràn trề, trong lòng Lai Đệ vừa tràn ngập niềm tin lại vừa sợ sệt.

Khi cô vừa nảy sinh một tia ý niệm rút lui, Sơn Nha ôn hòa nhìn cô, nói: “Mọi người đều giống nhau, Lai Đệ không cảm thấy cái gì thì người khác cũng sẽ chẳng cảm thấy gì cả.”

Đối với Lai Đệ mà nói thì đoạn thời gian kia rất tốt đẹp, không có ai bài xích cô, khi cô nói ra một tràng tiếng Anh lưu loát thì được mọi người đón nhận bằng tiếng vỗ tay và tán thưởng.

Lai Đệ thấy Tiểu Sơn Nha nhìn cô với vẻ vô cùng tán thưởng, trong lòng ấm áp, cậu chàng nhỏ hơn cô hai ba tuổi này đã cho cô sự ấm áp, tự tin, còn có cả dũng khí.

Sau khi trải qua muôn ngàn gian khổ, cuối cùng cũng có thể tới Hồng Kông, trước khi chia tay cô không nỡ xa sư phụ, chị Tiểu Trúc, chị Tiểu Mai và thím Lâm, còn có... Tiểu Sơn Nha.

Khi đứng ở sân bay chia tay với mọi người, không thấy bóng dáng của Tiểu Sơn Nha, trong lòng có cảm giác thất vọng mà từ trước tới nay chưa từng cảm nhận được.

Khi nhìn thấy cậu ấy đầu đầy mồ hôi chạy tới, Lai Đệ không kìm được mà nở nụ cười, đứng ở đó nhìn cậu ấy đang từng bước tới gần, cậu ấy thở hổn hển bình phục lại hơi thở, đưa tay kín đáo đưa cho cô một cái kẹp tóc đính đá vô cùng xinh đẹp, gãi gãi đầu, có hơi ngốc nghếch nói: “Nghe nói con gái rất thích trang điểm xinh đẹp, chị cũng trang điểm thử xem.”

Lai Đệ cười, thật ra thì cô không quá thích những thứ hào nhoáng bên ngoài như vậy, nhưng khi thật sự cầm ở trong tay thì lại cảm thấy vô cùng đẹp, dịu dàng nói: “Được, chị biết rồi.”

“Cố gắng lên, chị nhất định có thể thi đỗ vào trường đại học mà chị mơ ước, em cũng sẽ gắng sức để thi đỗ. Chờ em.” Tiểu Sơn Nha vẫn dịu dàng như cũ nói với cô.

Sự tự tin, kiên định trong mắt cậu ấy là cho Lai Đệ vô cùng tin tưởng rằng cậu ấy sẽ nói được làm được.

“Ừm, chờ em.”

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, trong mắt cả hai đều lấp lánh như ánh sao trời.

Mới tới Hông Kông, nhìn đường phố phồn hoa, Lai Đệ có hơi không thích ứng nổi, trong lòng sinh ra một chút sợ hãi, luôn cảm thấy mình hoàn toàn xa lạ với nơi này.

Phồn hoa làm mắt người ta mê đắm, nhưng cũng chỉ là thoáng qua như mây khói, Lai Đệ suy nghĩ tới mục đích của mình, đột nhiên cảm thấy mấy thứ này cũng chẳng có gì hay ho cả.

Cô dùng mười hai phần tinh thần chuẩn bị tinh thần chiến đấu thi cử.

Đoạn thời gian đó có thể nói là tối tăm không thấy ánh mặt trời, trong đầu toàn là kiến thức, bản thảo, linh cảm.

Cuối cùng cô cũng được như nguyện ý lên máy bay tới khuôn viên trường học.

Ngồi trên máy bay nhìn ra mây ngoài cửa sổ, khóe miệng Lai Đệ vẫn luôn nở nụ cười, nhân sinh của cô đã không còn giống trước nữa rồi.

So với việc có thể trở lại khuôn viên trường học để tiếp thu nền giáo dục cao hơn mà nói thì chuyện càng làm cho cô vui hơn đó chính là còn có thể được gặp lại chị gái.

Bây giờ chị gái đang học tiến sĩ, gặp lại lần nữa, chị gái của cô càng trở nên trí thức và xinh đẹp hơn, càng thêm tỏa sáng.

Mà lại có một người đàn ông đứng bên cạnh cô ấy, là một người nhìn qua thấy rất nho nhã, chính trực, nhưng những thứ này không quan trọng, điểm quan trọng chính là, anh ấy cũng là người Trung Quốc.

Lai Đệ lặng lẽ thầm thở phào trong lòng.

Sư phụ và chị Tiểu Trúc vẫn luôn nói đùa với cô, nói nếu như chị gái dám tìm một người ngoại quốc về thì sẽ chặt đứt chân luôn.

Lai Đệ nghĩ, hẳn là chân của chị gái giữ được rồi.

Cuộc sống thời đại học rất tốt đẹp, nhưng phân biệt đối xử cũng là thật, Lai Đệ chỉ cố gắng học tập, phô bày tài hoa của mình, có được sự tôn trọng của mọi người.

Cũng chứng minh quốc gia của cô là một nước lớn có lịch sử lâu đời, đang khôi phục, không thể khinh thường.
Bình Luận (0)
Comment