Chương 952 - Tiểu Ngọc Trúc trải qua nguy hiểm kí 5
Chờ xe ngừng, Tiểu Ngọc Trúc lập tức giật mình tỉnh lại, ánh mắt mông lung nhìn thoáng qua Nghiêm Dịch Hành.
"Đến rồi."
"À, cảm ơn." Quay người muốn mở cửa xe, nhưng phát hiện hình như. . .
Nghiêm Dịch Hành khẽ cười một tiếng, "Cô sẽ không phải là muốn tôi hầu hạ cô xuống xe đó chứ?"
Tiểu Ngọc Trúc cười cười, lắc đầu, yên lặng lục lọi làm sao xuống xe, cũng may mèo mù vớ được cá rán, mở được cửa xe.
"Cảm ơn ngài." Tiểu Ngọc Trúc khách khí nói cám ơn, sau đó xuống xe, đóng cửa lại.
Đối phương từ trong xe lạnh lùng liếc nhìn cô, sau đó lái xe rời đi, Tiểu Ngọc Trúc thở phào một hơi, thầm nghĩ: Công việc này sợ là giữ không được.
Từ trong túi móc ra tờ giấy, nhìn qua bốn phía, một đường hỏi thăm tìm được số tòa, tìm hết tầng lầu mới tìm được nhà.
Tiểu Ngọc Trúc nhìn chằm chằm một chuỗi chìa khoá một lát, lần lượt thử từng cái.
Đợi khóa cửa được mở ra, Tiểu Ngọc Trúc nhìn qua phòng ở im ắng tựa hồ không có hơi người, lặng yên bước vào phòng, nhìn xem dép lê bên trên tủ giày, suy nghĩ một chút, cởi giày trên chân, đổi lại dép lê.
Chờ chân chính khám phá căn phòng, Tiểu Ngọc Trúc đầu tiên là nhìn thấy hai tấm ảnh trắng đen của đôi nam nữ trung niên đặt trên bàn.
Bên trong lư hương trước mắt từng có dấu cắm nhang.
Tiểu Ngọc Trúc tựa hồ hiểu ra cái gì, vội vàng hướng về phía di ảnh vái một cái.
Nhìn thấy trên bàn còn có nhang, vội vàng rút ra ba cây, phát hiện không có diêm.
Nhìn chằm chằm cái bật lửa bên cạnh bó nhang một cái, nhìn hồi lâu, đây là cái bật lửa?
Tiểu Ngọc Trúc cầm lên thử thử, đánh ra ngọn lửa còn bị dọa giật mình một cái.
Sau đó đốt nhang, trịnh trọng vái một cái, cắm nhang xong, lúc này mới quan sát căn phòng.
Tục ngữ nói, tất cả kiến thức thông tin bắt nguồn từ sách, Tiểu Ngọc Trúc cảm thấy trước tiên cứ tìm kiếm một chút sách báo nhìn thử.
Lục hết cả nhà tìm ra được không ít sách vở, nhanh chóng xem một số tạp chí nhìn có vẻ hữu ích.
Trong một cuốn tiểu thuyết tình cảm, Tiểu Ngọc Trúc tìm thấy một từ ngữ, xuyên qua?
Đây không phải là tình huống hiện tại của cô hay sao? Vậy có khả năng, cô xuyên qua trên người chị Ngọc Trác, chị Ngọc Trác xuyên qua trên người cô hay không?
Tưởng tượng như vậy tựa hồ dễ chịu một chút.
Tiểu Ngọc Trúc nhìn qua di ảnh trên bàn, trố mắt một hồi.
Tiếp tục tìm kiếm sách báo có liên quan, có một cuốn sách hướng dẫn sử dụng điện thoại, hình vẽ không giống với thứ cô dùng cho lắm, Tiểu Ngọc Trúc vẫn chăm chú nhìn một hồi.
Tục ngữ nói hiểu được một cái, trăm sự tự thông, đột nhiên giống như biết điện thoại dùng như thế nào.
Tiểu Ngọc Trúc lại nghiên cứu các loại phần mềm trên điện thoại di động, nhìn thấy một cái có hình sóc con, chạm tay vào.
Phát hiện đủ loại giao diện tin tức, trong lúc vô tình click vào, giao diện vậy mà nhảy sang trang khác, Tiểu Ngọc Trúc linh quang lóe lên, lại mân mê một hồi, rốt cục lại tìm được giao diện ban đầu, nhập chữ, nếu như cái gì cũng không nhớ rõ, cái gì cũng không biết dùng làm sao bây giờ?
Xuất hiện giao diện vô cùng kỳ quái, ròng rã loay hoay với điện thoại hai giờ, Tiểu Ngọc Trúc phát hiện một từ, không biết liền tìm kiếm trên Baidu.
Tiểu Ngọc Trúc phát hiện con sóc này là một thứ rất tốt.
Màn hình thông báo pin yếu, Tiểu Ngọc Trúc lại tìm sách hướng dẫn nhìn xem thử, pin yếu, pin, dây sạc, lục túi xách của nguyên thân tìm được dây sạc, lại mân mê một trận, rốt cục cũng hiểu ra, lại nhìn xem cắm đầu nào.
Hmm. . .
Cái này phải làm thế nào đây?
Tiểu Ngọc Trúc dùng tay bóp mặt, nói thật ra, nội tâm có chút sụp đổ.
Rốt cục khi nhìn thấy được ổ điện trên tường, phản ứng lại, đợi sau khi điện thoại vô pin, Tiểu Ngọc Trúc sờ cái bụng có hơi đói, vừa rồi vào cư xá hình như nhìn thấy bên ngoài có quán nhỏ.