Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa (Dịch Full)

Chương 98 - Chương 98 - Tri Thức Lâm, Cô Cứ Cắt Từ Từ! 1

Chương 98 - Tri thức Lâm, cô cứ cắt từ từ! 1
"Sao vậy? Tôi nói không đúng à? Thanh danh thiếu chút nữa thì bị hủy, vậy mà chỉ cần một cái tát là xong việc, đây không phải là dễ bị ức hiếp thì là cái gì.”

Lâm Ngọc Trúc quay đầu đi không muốn nhìn cái người ngu xuẩn này nữa, nếu trong tay cô xách theo búa thì cô nhất định phải bổ một búa vào đầu Vương Tiểu Mai cho cô ta thông não mới được.

"Cô còn biết thanh danh người ta bị hủy? Vậy tại sao cô không nghĩ đến thanh danh của mình?" Lâm Ngọc Trúc cũng không nói nhiều, cô bỏ Vương Tiểu Mai lại xuống ruộng cắt lúa mì.

Cô còn có một đống lớn lúa mì đang chờ cô thu hoạch nữa.

Lâm Ngọc Trúc sợ nói thêm hai câu nữa, cái đầu vốn không thông minh kia của Vương Tiểu Mai sẽ lại trở nên ngốc nghếch hơn!

Buổi chiều đi làm cơ bản không có thời gian nghỉ ngơi, tổ của cô là thím Lý đi theo phía sau nhặt lúa mì, sau đó buộc lại thành một bó dựng đứng dưới đất.

Thím Lý buổi sáng liên tục thúc giục cô nhanh lên, buổi chiều vẫn liên tục thúc giục, nghe đến mức đầu Lâm Ngọc Trúc đều lớn lên.

Lâm Ngọc Trúc vừa bực mình một cái thì sức lực trên tay cô liền không ổn định, lưỡi liềm văng ra ngoài, quỹ tích lưỡi liềm bay ra ngoài tương đối kỳ lạ, từ bên phải cô bay ra còn xoay một cái.

Lâm Ngọc Trúc vốn đặc biệt chú ý không để cho lưỡi liềm cắt vào chân mình, cho nên lưỡi liềm vừa rời khỏi tay cô trong nháy mắt ấy cô đã nhanh chóng phản ứng lại, né tránh, khiến cho thím Lý phía sau cô thiếu chút nữa trúng chiêu.

Lâm Ngọc Trúc quay đầu lại nhìn thấy thím Lý không có việc gì liền yên tâm, sau đó uyển chuyển nói: "Thím à, sao thím còn đứng ở bên phải cháu vậy, cũng may là thím không bị lưỡi liềm này đụng phải, nếu mà muốn đụng phải thì thím thực xui xẻo nha. Thím yên tâm, tốc độ này của cháu không chậm được, thím cũng đừng đứng ở đây thúc giục nữa, phía sau này không phải còn nhiều lúa mì như vậy chưa được bó sao? Thím nóng vội gì vậy? Nếu thím mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi thì đứng bên trái cháu đi?”

Thím Lý một bộ như mở rộng tầm mắt nhìn Lâm Ngọc Trúc, bà ta thiếu chút nữa bị lưỡi liềm đụng phải hay là bà ta sai hả? Thật sự bị cắt trúng người chỉ có thể tính là bà ta xui xẻo hả? Con nhóc này tuổi không lớn, da mặt sao lại dày như vậy chứ, quả thực là mặt dày vô sỉ mà.

Lâm Ngọc Trúc mặt không đỏ tim không đập nhanh đứng ở đó, đây đều là thao tác thông thường của cô ở nơi công sở, nhớ lúc trước cô bị người khác ngược đãi, ngược đãi…, ngược đãi cuối cùng lại thành cô đi ngược đãi người khác, bây giờ xuyên qua đã lâu cô không làm loại chuyện như này rồi, không nghĩ tới vẫn thuận tay như trước đâu, nói như thế nào đây, chuyện vứt nồi này đã thành bản năng rồi.

Lâm Ngọc Trúc suy nghĩ nếu một ngày nào đó cô xuyên trở về hẳn là vẫn còn có thể tiếp tục lăn lộn ở nơi công sở.

Thím Lý vừa tức giận vừa nghĩ tiểu nha đầu này không phải cố ý đi, hai tay run rẩy giúp Lâm Ngọc Trúc nhặt liềm lên, thanh âm có chút hòa hoãn nói: "Tri thức Lâm, cô cắt chậm một chút, lúc này cũng không vội đâu, nếu không, cô nghỉ ngơi một lát đi." Lúc nói chuyện khóe miệng thím Lý còn liên tục co giật.

Lâm Ngọc Trúc cảm thấy thím Lý hẳn là tức giận.

Nghỉ ngơi là không có khả năng, lúc này chính là lúc đại đội trưởng trông coi nghiêm khắc nhất, không cho phép bất luận kẻ nào lười biếng, nếu phát hiện tất cả đều bị phê bình, không một ai có thể dùng nhân tình để thoái thác.

Thím Lý điên cuồng mắng Lâm Ngọc Trúc trong lòng, hôm nay đại đội trưởng cố ý dặn dò mọi người không được gây chuyện thị phi, cãi nhau ẩu đả trong thời điểm mấu chốt này, bằng không bà ta nhất định sẽ không tha cho con nhóc này.

Sau khi sự tức giận của thím Lý vơi đi hơn phân nửa thì thím Lý lại có một chút sợ hãi, con nhóc này thật là hung mãnh, sơ sót một cái là cái lưỡi liềm này liền đả thương bà ta rồi, lúc ấy sẽ chảy rất nhiêu máu đâu.

Ngẫm lại như vậy thôi cũng cảm thấy đau, thím Lý cũng thật không dám tiếp tục thúc giục Lâm Ngọc Trúc nữa.

Lâm Ngọc Trúc sờ sờ mũi, cô cũng bị hoảng sợ.

Cũng không biết có phải bị dọa đến đả thông hai mạch Nhâm Đốc* hay không nữa, Lâm Ngọc Trúc đột nhiên cảm thấy lúc này cắt lúa mì cực kỳ thuận tay, một chút cũng không cảm thấy mệt mỏi.

*Đả thông hai mạch Nhâm Đốc, thì khí huyết tự lưu thông’ là câu nói thuộc lý luận về Kinh Lạc trong Đông y, đây là hai dòng mạch thuộc Kỳ kinh bát mạch. hai kinh mạch này một mạch kiểm soát tất các kinh âm và một mạch kiểm soát tất cả các kinh .Khi 12 kinh mạch này có vấn đề, đầu tiên cần đả thông hai mạch này, khí huyết sẽ được lưu thông. Mà khí huyết lưu thông thì sẽ tăng tuần hoàn tại chỗ, thư giãn cơ, giảm đau nhức, tê, mỏi cơ xương khớp, căng thẳng mệt mỏi, tăng hiệu quả lao động,…
Bình Luận (0)
Comment