Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng

Chương 127

Bà cụ Lạc khựng lại, rồi lặng lẽ quay về phòng, coi như chưa nói gì.

Lạc Quốc Cường ngồi xuống, rót cốc nước ừng ực uống, cá kho hôm nay hơi mặn: “Mẹ, chỉ cần cho chú ba ra ở riêng là được rồi.”

Đá thằng cứng đầu nhất đi, thằng hai thành thật ngu xuẩn thì để ở nhà, chú ấy không láu cá như chú ba, cũng không dám ra ngoài nói lung tung.

Bà cụ Lạc dường như cũng đã bị con thuyết phục, thằng ba ngày ngày làm trò, nhà cửa không yên cũng là thật: “Để mẹ nghĩ lại đã.”

Lạc Quốc Cường hiểu rõ tính tình mẹ mình nhất, biết bà ta đã hơi d.a.o động, bèn không khuyên thêm.

Màn đêm buông xuống, bà cụ Lạc len lén đi tìm lão thầy mù thôn bên, nhờ lão ta xem tướng số cho hai đứa cháu gái.

Thầy bói mù vừa nghe thấy ngày sinh tháng đẻ quen tai kia bèn thắc mắc:

“Xuân Mai nhà bà chính là người có mệnh vận Tử Vi trên trời giáng xuống, ở cổ đại thì đó chính là mệnh đế vương đó, tiếc rằng chỉ là một đứa con gái, như thế chỉ có thể làm vợ quan lớn, nhưng như vậy cũng đủ để vượng người bên cạnh rồi. Mệnh này rất hợp với bà, có nó bên cạnh, bà đến lúc già không phải lo cơm áo, có người hầu kẻ hạ, mấy cái đó tôi đã nói rồi, sao còn muốn tính lại?”

Chớ thấy người ta hùng hùng hổ hổ tuyên bố muốn diệt phong kiến mê tín mà lầm, mỗi khi gặp chuyện gì, ai nấy đều lập tức muốn tìm người tính cho ngay.

Đây chính là điển hình của hiện tượng ‘ngoài miệng thì nói không cần nhưng thân thể lại rất thành thật’.

“Ông tính giúp tôi cái nữa.” Bà cụ Lạc lại đọc ngày sinh tháng đẻ của Lạc Di.

Ông thầy bói mù bấm ngón tay, tính một lúc rồi nói: “Cái này hả, ngày nhỏ tầm thường, thiếu niên hiếu thắng thích trội hơn người, trung niên mới hiển vinh. Đây là mệnh Văn Khúc Tinh, không chạm sách vở không hiển lộ, vừa chạm vào liền hiện ra lập tức, vận hạnh xung thiên.”

Bà cụ Lạc kích động vỗ bàn, nói quá đúng, chuẩn phát sợ.

Thì ra là Văn Khúc Tinh à, chẳng trách lại nổi bật nhanh như thế, nhưng tính ra vẫn kém xa Tử Vi Tinh.

“… Không cho học hành thì cả đời tầm thường sao?”

Nếu là vẫn không được thì không cho nó đi học nữa, nhà họ Lạc có một cô cháu gái xuất sắc là đủ rồi.

Thầy bói mù gõ bàn: “Trừ khi chưa từng chạm vào sách vở, còn nếu đã cầm sách lên thì áp không nổi nữa, càng áp càng bị phản lại mạnh, người áp chế Văn Khúc Tinh sẽ bị phản phệ.”

Bà cụ Lạc căng thẳng: “Phản phệ? Là sao?”

Ông thầy mù nói thẳng không do dự: “Gây ra chuyện gì thì phải nhận báo ứng gấp mấy lần.”

Bà cụ Lạc hoảng hồn.

Dưới ánh đèn lờ mờ, sắc mặt ông thầy bói mù trở nên nghiêm túc: “À đúng rồi, mệnh hai người này tương khắc nhau, như nước với lửa vậy, tuyệt đối không thể đặt chung một chỗ, bằng không, có một người được là một người còn lại sẽ bị đè ép xuống.”

Bà cụ Lạc bỏ lại hai hào tiền công, rời khỏi đó với sắc mặt nặng nề.

Đợi bà ta đi khỏi, ông lão mù mới lần trong túi ra một tờ phiếu công nghiệp, vuốt ve đầy trân trọng, có cái này có thể mua cho con gái một món đồ cưới ra dạng ra hình rồi.

Tờ mờ sáng, cả nhà Lạc Quốc Vinh đã bị dựng dậy, khi vào nhà chính, thấy mọi người đều đã có mặt.

Bên kia là những người cao tuổi đức cao vọng trọng trong thôn, Lạc Di vừa liếc thấy họ, đáy mắt liền thoáng một tia vui sướng, việc này thành công rồi.

Bình Luận (0)
Comment