.
Chương 379:
Vả lại, người ở hiệp hội từ thiện đều thuộc phái thân Anh, cũng không muốn nhà họ Hạ gia nhập, thế là Hạ Trí Hoàn lần lữa từ chối lời mời, cũng chưa từng đưa báo cáo từ thiện của nhà mình tới.
Thấy sắp đến tháng Giêng, hiệp hội từ thiện chọn quản lý bốn năm một lần, Hạ Trí Hoàn cũng muốn tranh thủ cho Đại Lục thêm chút khoản từ thiện, thế là ông cụ định đưa báo cáo từ thiện qua đó để cạnh tranh chức quản lý.
Việc này giao cho Tô Lâm Lang, chờ Hứa Thiên Tỉ đưa sổ sách tới, cô sẽ giúp ông cụ đưa báo cáo.
Trước giờ Hứa Uyển Tâm rất thích sửa soạn cho con dâu, thấy cô đã ăn xong, bà đưa đồng hồ và trang sức tới, hỏi quản gia Lưu: “Cứ nói phải tìm một trợ lý cho Lâm Lang, bác Lưu còn chưa tìm được người phù hợp à?”
Quản gia Lưu nói: “Tôi đã tìm được vài người, nhưng cậu cả nhà ta cảm thấy không phù hợp, vẫn còn đang tuyển.”
Tuy rằng Tô Lâm Lang không quá bận, nhưng cũng nên có một trợ lý riêng. Hạ Phác Đình chọn tới chọn lui đều cảm thấy không phù hợp, thế là vẫn trì hoãn đến giờ. Hứa Uyển Tâm cảm thấy để con dâu đi ra ngoài một mình có chút khó coi, nhưng trước giờ Tô Lâm Lang một mình đã quen, cô cảm thấy không có vấn đề gì.
Đeo trang sức xong, thấy xe của Hứa Thiên Tỉ tiến vào, cô vội vàng đi ra ngoài một mình.
Hứa Thiên Tỉ lái chiếc Toyota của cậu ta tới đưa sổ sách, cười nói: “Chị dâu, người phụ trách của hiệp hội từ thiện, tổng thư ký Tiền là con gái thứ hai của bá tước Tiền, tính cách cô ta không được tốt lắm, em đi cùng chị nhé.”
Nhà họ Tiền, ông cụ là tổng quản lý hiệp hội từ thiện, con gái thứ hai là tổng thư ký.
Tô Lâm Lang vừa mới phá địa bàn của người ta, bây giờ lại đến giao tư liệu, Hạ Phác Đình đoán cô sẽ bị làm khó dễ, thế là anh bảo Hứa Thiên Tỉ đi cùng cô.
Nhưng Tô Lâm Lang lại nói: “Em không cần đi cùng đâu. Em đi sân bay lấy chìa khóa máy bay trực thăng nhà ta cho chị, sau đó lại đi cục hàng không dân dụng xin cấp giấy phép bay một tháng, chị có việc cần dùng máy bay.”
Hứa Thiên Tỉ nói: “Có chìa khóa dự phòng, ở trong thư phòng của anh họ em ấy, nhưng nếu chị cần dùng máy bay thì nói em biết trước, em còn hẹn phi công bên cục hàng không dân dụng.”
Đang nói, hai mắt cậu ta sáng rỡ lên: “Chị dâu, nghe nói chị từng thi bằng lái máy bay, có phải chị biết lái máy bay không?”
Tô Lâm Lang không đáp, cô lại hỏi: “Gần đây em đi đóng phim ở Tiêm Sa Chủy cùng đoàn phim ‘Người trong giang hồ’ với tư cách người dân bình thường, nêu cảm giác trực quan đi, mấy hôm nay tình huống bên kia thế nào?”
Mấy ông trùm Tiêm Sa Chủy bị cô buộc phải rời đi, băng đảng cũng bị cô cho giải tán.
Tuy rằng có ông sáu Lục và Thủy Tử báo cáo tình hình, nhưng Tô Lâm Lang thích phân tích sự việc trên nhiều góc độ, cô muốn nghe cảm nhận trực quan của Hứa Thiên Tỉ dưới góc độ người bình thường.
Nói đến đây, Hứa Thiên Tỉ phải khen chị dâu mấy câu: “Chị ra tay cái là thiên hạ thái bình, đã hơn một tuần trôi qua rồi, mọi người đều cho rằng ông tư Viên của băng 4K sẽ qua chiếm địa bàn, nhưng mà ông ta lại không dám hành động. Mấy ngày nay Tiêm Sa Chủy đến ăn trộm còn không có, theo em thấy thì sau này Tiêm Sa Chủy cũng như một quận Nam khác vậy.”
Thật ra Hứa Thiên Tỉ chỉ là người thường, những gì cậu ta thấy được chỉ là bề nổi của tảng băng chìm.
Tiêm Sa Chủy khác quận Nam, nó là khu vực phồn hoa nhất ở Cảng Phủ, phí bảo vệ một năm của Lương Tùng lên đến mấy ngàn vạn, thử hỏi, một ông trùm ngã ngựa, giống như mấy ngàn vạn ném trên đường cái, ai mà không muốn nhặt?
Lý do không ai dám hành động là vì sau lưng ông trùm còn có một con cá sấu khổng lồ, mà chẳng ai dám trêu vào cá sấu khổng lồ cả.
Con cá sấu khổng lồ kia chính là nhà họ Tiền.
Đương nhiên nhà họ Tiền sẽ không để Tiêm Sa Chủy an ổn như vậy, cũng sẽ không để Tô Lâm Lang tùy ý muốn làm gì thì làm, cho nên tối qua Tiền Phi Long không những bảo Gonda đưa thiệp mời, mà sáng sớm nay anh ta đã hẹn Hạ Phác Húc ra ngoài.