Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 891 - Chương 891:

. Chương 891:
Đầu tiên là nói về Hạ Phác Húc.

Anh ta là mật vụ, cũng là người thường, theo lý sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ trở về đất liền cùng bộ đội đặc chủng và bệnh nhân, anh ta cũng sợ hãi, muốn nhanh chóng rời đi.

Nhưng trên hai con tàu trở về, một chiếc là tàu du lịch của anh trai anh ta, trên đó có khoảng mười lăm bệnh nhân và năm y tá, anh ta không chen được, chiếc tàu còn lại thì vận chuyển thi thể của bọn buôn ma tuý, anh ta đành phải ngồi chiếc tàu đó.

Trùng hợp A Thang ở trên chiếc tàu đó.

A Thang bị Tiền Phi Long chém bằng rìu chiến thuật, óc trắng bay hết ra ngoài, người cũng đã chết.

Khi Hạ Phác Húc lên tàu, pháp y đang khâm liệm thi thể A Thang vào túi, bọn họ giúp anh ta nhắm mắt.

Nhưng pháp y vừa vuốt mắt cho A Thang, ông ấy định kéo khoá túi, quay người lại, chậc, anh ta lại mở mắt.

A Thang có làn da đen, mũi cao, hốc mắt sâu, mắt màu lam giống như con lai, ánh mắt rất to, mặc dù người đã chết, nhưng mắt vẫn chưa rệu rã, mà vẫn nhìn chằm chằm vào một chỗ nào đó, con ngươi ngập tràn oán hận và sát khí.

Pháp y quay đầu lại nhìn theo ánh mắt của A Thang, ông ấy thấy Hạ Phác Húc vừa đến đang xem náo nhiệt.

Làm quân nhân, pháp y không nên mê tín, nhưng là người Hoa thì đều biết tất cả những điều kiêng kị.

Pháp y vội nói với Hạ Phác Húc: "Chàng trai, chắc hẳn trong lòng người này có oán hận, không chịu nhắm mắt, cậu đừng đứng đó, trốn đi, đừng để dính vận xui."

Hạ Phác Húc không những nhát gan, mà còn rất mê tín, anh ta rất sợ xui xẻo, chỉ đành xuống tàu, chờ chiếc tàu tiếp theo.

Pháp y chờ Hạ Phác Húc rời đi, ông ấy vuốt mắt giúp A Thang, ông ấy khuyên nhủ: "Cậu thanh niên à, cậu là tay buôn ma tuý, giết người cướp của, không chuyện ác nào không làm, ngày vác súng lên thì phải nghĩ đến có ngày hôm nay, cũng đừng giận ai, cậu an tâm yên nghỉ đi, đi đầu thai, mười tám năm sau đổi thành người làm ăn đứng đắn, chỉ cần không buôn lậu thuốc phiện, cậu có thể sống đến trăm tuổi."

Nói xong đợi một lát, pháp y vuốt mắt cho A Thang.

Nhưng A Thang vừa nhắm mắt lại, pháp y kéo túi đến vị trí mắt, thì A Thang lại mở mắt ra.

Pháp y sởn gai ốc vì anh ta, ông ấy không quan tâm A Thang trợn mắt hay nhắm mắt, kéo kín túi lại, hơn nửa đêm, gió biển thổi vi vu, pháp y còn thầm hát Quốc ca để bản thân can đảm hơn.

Mà A Thang thì trợn tròn mắt nhìn theo hướng Hạ Phác Húc rời đi, vẫn luôn nhìn chằm chằm.

Nếu có linh hồn, anh ta chắc chắn sẽ không nghĩ ra, cảm thấy bản thân rất oan uổng.

Cả đời này anh ta giết người như cỏ, chưa từng rung động với ai, chỉ có Hạ Phác Húc là ngoại lệ, A Thang cẩn thận, dè dặt với Hạ Phác Húc, vì Hạ Phác Húc mà tha cho A Hà hai lần.

Nhưng vậy mà Hạ Phác Húc lại là công an nằm vùng đến quyến rũ A Thang, cả đời kiêu hùng, ngạo nghễ của anh ta lại chết vì một kế hoạch quyến rũ vụng về có trăm ngàn sơ hở, anh ta không hiểu tại sao, cảm thấy thấy bản thân rất oan uổng, anh ta chết không nhắm mắt.

Nhưng A Thang buôn lậu thuốc phiện hai mươi năm, những cảnh sát nằm vùng bị anh ta giết, những gia đình cảnh sát bị anh ta lột da, chẳng lẽ không oan ức, chết có thể nhắm mắt được sao?

Chỉ có thể nói, Hạ Phác Húc chính là báo ứng lớn nhất mà ông trời ban cho anh ta!

Vợ chồng Hạ Phác Đình đến căn cứ sản xuất ma tuý mới biết Cố Mãn Quán đã chết, nhưng không biết chi tiết.

Thế nhưng Hạ Phác Húc không những biết, hơn nữa anh ta còn tận mắt chứng kiến Cố Mãn Quán chết.

Là như thế này.

Mặc dù chiếc tàu để đánh bài là do Cố Mãn Quán mua, bỏ vốn trang trí, nhưng tàu không thuộc danh nghĩa của anh ta, mà là, anh ta tìm đại một người Đại Lục, cho người đó ít tiền, để đối phương đi đăng ký giúp.

Khi công an và bọn buôn ma tuý đang quyết chiến, Cố Mãn Quán dẫn theo hai đàn em trốn lên chỗ thùng dầu, sau đó anh ta gọi điện cho luật sự, muốn luật sư nhà họ Cố đến vùng biển quốc tế đón anh ta về Cảng Thành, như vậy anh ta sẽ không bị công an Đại Lục bắt.

Bởi vì đang ở biển, không có tín hiệu, điện thoại không gọi được, Cố Mãn Quán mới từ bỏ.

Cố Mãn Quán ngồi ở vị trí can dầu, nổ súng tàu sẽ nổ tung, công an không dám nổ súng, chỉ khuyên anh ta đi ra.

Cố Mãn Quán cùng đường, anh ta chỉ đành đáp ứng, nhưng lại nói yêu cầu, muốn nói chuyện điện thoại với công an Thâm Quyến.

Hiện tại vụ án đang được điều tra bởi tổ chuyên án ma túy do Bộ Công an nước Hoa, hoạt động độc lập với công an Thâm Quyến. Tổ chuyên án thực hiện các vụ án bí mật, không thể hỗ trợ liên lạc cho anh ta, vì vậy yêu cầu của anh ta đã bị từ chối.

 


Bình Luận (0)
Comment