Thập Niên 80: Đệ Nhất Trưởng Tẩu Ở Hương Giang (Dịch Full)

Chương 964 - Chương 964:

. Chương 964:
Nơi thượng tá George hẹn gặp Tiền Phi Long là một nhà hàng Nhật Bản ở vịnh Causeway, không gian tao nhã, im lặng, thích hợp để trò chuyện.

George đã đến trước, khi Tiền Phi Long đến thì anh ta đang đọc báo.

Gần đây các tờ báo đều thi nhau đăng tin kết hôn của Quý Đình Hiên, lúc này thượng tá George đang xem tờ báo mà chó săn chụp buổi tối hôm trước, khi Quý Đình Hiên và Tô Lâm Lang chạy bộ, gặp nhau trên đường.

Anh ta xem rất chăm chú, rất nhập tâm.

Tiền Phi Long cố ý không chào hỏi, sau đó anh ta rón rén đến gần thượng tá George, đồng thời duỗi tay sờ súng ở bên hông của thượng tá George.

Nhưng khi Tiền Phi Long sắp đụng vào súng thì thượng tá George lập tức xoay người lại cười nói: "Hi, Long, đã lâu không gặp!"

Đây là tính nhạy bén của đặc công, Tiền Phi Long đi đến trước mặt thượng tá thượng tá George, anh ta dậm chân, nâng tay chào theo nghi thức quân đội Anh: "Yes Colone!"

Thượng tá George ra hiệu bảo Tiền Phi Long ngồi xuống, anh ta chỉ vào hình Tô Lâm Lang không rõ trên tờ báo: "Chắc là cô Tô này là bạn tốt của rất nhiều người, xem ra ở Cảng Thành có rất nhiều ngưỡng mộ và người theo đuổi cô ấy."

Tiền Phi Long ra vẻ nhìn thoáng qua, anh ta nói: "Thật xin lỗi, ảnh chụp rất mờ, tôi không nhìn được."

Thượng tá George cười nói: "Vậy nên anh không phải là đặc công chuyên nghiệp, mặc dù tôi chỉ mới gặp cô ấy hai lần, nhưng đã nhớ rõ ngoại hình và đặc trưng của cô ấy. Cô ấy đúng là tiểu mỹ nhân đáng yêu, tôi nghĩ vẻ đẹp của cô ấy chính là vũ khí mạnh nhất."

Thượng tá George nhìn ảnh chụp mờ mà có thể nhìn ra là Tô Lâm Lang, có thể thấy được anh ta rất chuyên nghiệp. Nhưng anh ta cho rằng Tô Lâm Lang có vũ khí lớn nhất là xinh đẹp, thì chứng tỏ anh ta ngạo mạn.

Thế nhưng thượng tá George ngạo mạn là có nguyên nhân, bọn họ đang ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, mà cửa hàng Nhật Bản như vậy thường có nhiều gái đến nhất, thỉnh thoảng sẽ có những cô gái liếc mắt ra hiệu với bọn họ qua cửa sổ.

Ở khắp nơi trên Cảng Thành đều có gái bán hoa, không thể nghi ngờ bọn họ có vận mệnh thê thảm, nhưng chính họ cũng là nguyên nhân khiến cho phụ nữ người Hoa trong mắt người phương Tây trở thành những con rối chỉ biết bán rẻ thể xác.

Thượng tá George nhìn thấy Tiền Phi Long đang nhíu mày nhìn ra bên ngoài, anh ta cười nói: "Tôi thích con gái Cảng Thành nhất, đặc biệt là con gái đến từ Đại Lục, da bọn họ trắng nõn, rất nghe lời, còn lương thiện, vô cùng đáng yêu."

Tiền Phi Long nhướng mày: "Giá còn rất rẻ, không phải sao?"

Thượng tá George hiểu ý, anh ta cười nói: "Vậy nên tôi hiểu anh không muốn ở lại biển Carbie, mà muốn trở về Cảng Thành làm việc."

Anh ta nói tiếp: "Lon, anh nên đi nghỉ vào dịp Tết, nghe nói anh có một chiếc du thuyền rất lớn, không biết với tư cách cấp trên cũ, liệu tôi có thể đón năm mới với anh không."

Tiền Phi Long nói: "Đương nhiên, có thể làm bạn với anh là vinh dự của tôi, tôi sẽ mời mấy cô gái trẻ đơn thuần đáng yêu cho anh, không biết anh Colonel muốn đi đâu?"

Nếu thượng tá George nghỉ phép vào dịp năm mới, muốn ra biển chơi, đương nhiên càng nhiều người đẹp càng tốt.

Nhưng anh ta lại xua tay nói: "Không không không, mặc dù tôi rất thích phụ nữ, nhưng trước giờ tôi chỉ thích nhìn, lẳng lặng thưởng thức, không thích làm phiền bọn họ, so với việc nắng sấp trên biển vừa nắng vừa nóng, tôi thích đọc sách hơn, câu cá và im lặng phơi nắng, vậy nên tôi cảm ơn ý tốt của anh, nhưng tôi chỉ muốn hai chúng ta thôi."

Nếu Tiền Phi Long không tận mắt nhìn thấy một ngày thượng tá George gọi một cô gái, ba ngày gọi bốn cô, thì với vẻ mặt chân thành đó của thượng tá, anh ta đã tin lời nói dối này.

Thượng tá George bỗng thay đổi đề tài: "Đúng rồi, ngày mai cô Tô sẽ đi làm sao?"

Tiền Phi Long nói: "Cậu cả nhà họ Quý cưới vua sòng bạc Macao, tôi nghĩ rằng cô ấy sẽ đến Macao tham dự hôn lễ."

Thượng tá George hứng thú: "Vậy chúng ta cũng đi Macao đi, có lẽ sẽ tình cờ gặp cô ấy, nữ thần phương Đông của tôi."

Tiền Phi Long thầm khinh thường, anh ta nói: "Tôi có thể liên lạc với cô ấy giúp anh, chúng ta có thể vui vẻ ra khơi, không cần không chắc chắn là tình cờ gặp nhau như vậy."

"Không không, người phương Đông mấy anh tin một thứ hư vô gì đó, gọi là duyên phận, nói cách khác cũng là tình cờ gặp nhau." Thượng tá George bỗng cong eo, anh ta cười nói: "Chúng ta cho cô ấy một bất ngờ, tình cờ gặp cô ấy, tôi thấy anh Lon cũng có cảm xúc khác với cô Tô, đúng không?"

Tiền Phi Long nói thầm, người này đoán tâm tư người khác chuẩn thật đó.

Bất ngờ, duyên phận, tình cờ gặp nhau đầy lãng mạn.

Nếu Tiền Phi Long là một thằng đê tiện ngu xuẩn, quả thật sẽ muốn tạo cơ hội tình cờ gặp Tô Lâm Lang như vậy, anh ta không có ý xấu, chỉ đơn thuần là khi nhìn thấy Tô Lâm Lang thì rất vui vẻ.

Thế nhưng bởi vì Tiền Phi Long biết cô thông minh thế nào, ánh mắt và vận mệnh cô cao thế nào, vậy nên anh ta cũng biết, nếu bản thân làm vậy, ở trong mắt Tô Lâm Lang sẽ ngu xuẩn thế nào.

Nhưng thượng tá George nhìn Tiền Phi Long bằng ánh mắt tôi hiểu rõ mà, anh ta cũng cười, khóe miệng cong lên tận mang tai: "Vậy quyết định thế nhé, chúng ta sẽ tình cờ gặp cô Tô."

 


Bình Luận (0)
Comment