[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1002

Chương 1002 -
Chương 1002 -

"Phản ứng đầu tiên của người bình thường khi gặp phải chuyện như vậy là phải đối chất với hai người đàn ông này, anh thực ra rất đặc biệt nha." Ninh Yên trông rất ngây thơ, một bộ dáng vô tội, "Kéo người khác xuống nước để chặn súng, chuyển trọng tâm. Dùng một cái vụ bê bối để che đậy vụ bê bối khác, tôi đoán, anh chính là không dám đối chất, ai, tôi hiểu, tôi hiểu."

Cô không nói gì thì không sao, nhưng một khi cô nói ra thì mọi người càng thấy hắn vô liêm sỉ hơn.

Chuyện tình cảm của hắn với một người đàn ông là vấn đề sở thích cá nhân, nhưng nếu hắn kéo người khác vào rắc rối thì chứng tỏ đạo đức đồi bại.

Satou nổi cơn thịnh nộ, hắn như ăn phải hoàng liên đắng mà không nói được.

"Tôi muốn kiện hai người đàn ông này, tống bọn họ vào tù."

Kết quả phát hiện hai người này là người nước ngoài, nếu người nước ngoài đánh người nước ngoài, chúng ta sẽ không đi cùng bọn họ, chính là các ngươi tự mình tìm chỗ để giải quyết.

Cuối cùng đều bị đưa ra khỏi nước ngoài.

Khoảnh khắc Satou được đưa lên máy bay, sự khuất nhục tràn ngập trong lòng hắn, hắn thề hắn nhất định sẽ khiến người nào đó phải trả giá đắt.

Trưởng phòng Giang cứ nhìn chằm chằm Ninh Yên với vẻ mặt phức tạp.

Ninh Yên vội vàng kết giao bạn mới, bận nói chuyện làm ăn, bán sản phẩm của mình nên cô không có thời gian để ý đến cảm xúc của ông.

"Trưởng phòng Giang, nếu ông cứ nhìn chằm chằm tôi như vậy, những tin đồn mới lạ sẽ lại xuất hiện."

Trưởng phòng Giang vô cùng căng thẳng, nhờ có Satou mà mọi người đều bàn tán về những câu chuyện tình yêu phi lý, bí ẩn và đầy hoang đường của nam giới.

Satou trở thành chủ đề bàn tán của vô số người sau bữa tối, gia tộc của hắn cũng trở nên nổi tiếng, được khắp nơi chú ý.

Lãnh đạo muốn giữ im lặng nhưng lúc đó có quá nhiều người, phần lớn là doanh nhân nước ngoài.

Nếu mọi người theo đuổi quyền tự do ngôn luận, thì không thể tước bỏ quyền của họ, đúng không?

Trưởng phòng Giang hơi thu tầm mắt, mày hơi nhíu lại.

Đến đêm khuya, Ninh Yên cảm thấy đói bụng liền ở trong phòng gọi đồ ăn nhẹ nửa đêm, cô ăn không ngừng món chim bồ câu kho tàu, bên ngoài giòn bên trong mềm, có hương vị độc đáo.

“Lại thêm một con nữa.” Cô còn ăn chưa đủ.

Trưởng phòng Giang nhìn bộ dáng tham ăn của cô, không khỏi nhắc nhở nói: "Cái này đều là cô tự trả phí, cô đã đổi phòng rồi, tiết kiệm chút tiền đi."

Dù kiếm được nhiều tiền nhưng vẫn phải tiết kiệm một ít, người trẻ quá ham hưởng thụ thường không chuyện gì tốt.

Đúng vậy, ăn ba bữa một ngày ở khách sạn đều do Ninh Yên tự trả tiền.

Ninh Yên cảm thấy việc tự tiêu tiền của mình sẽ khiến cô hạnh phúc.

Khi còn sống cứ vui vẻ hưởng thụ, ăn những gì nên ăn, uống những gì nên uống, thế mới không uổng phí cuộc đời.

Kể từ khi xảy ra chuyện kia, cô đã đến hỏi lễ tân xem có thể nâng cấp lên phòng tổng thống được không?

Phòng tổng thống đã kín chỗ, phòng xa hoa đúng lúc chỉ còn lại một phòng, Ninh Yên liền chuyển tới đó, có hai phòng ngủ và một phòng khách, rất tiện lợi, có thể bàn chuyện trong phòng khách.

Điều quan trọng nhất chính là cô không cần phải ở cùng phòng với vệ sĩ, Ninh Yên có chút cô đơn, cô muốn có không gian riêng tư.

"Ừ, tôi tiêu tiền, tôi mời khách."

Cho nên, không cần lải nha lải nhải.

Sắc mặt của trưởng phòng Giang cứng đờ, ông kiếm được trăm đồng, lại lo lắng cho người kiếm trăm nghìn.

"Cô…"

Một người phụ nữ bước nhanh tới: “Ninh tổng, đồ cô muốn đây.”

Ninh Yên mở túi tài liệu ra, bên trong là một xấp ảnh chụp, cô xem qua từng cái một, khóe miệng nhếch lên. "Để lại một phần lưu trữ và gửi một bản sao cho truyền thông nước R. Nhớ hãng tìm truyền thông không sợ gia tộc Satou."

"Được."

Trưởng phòng Giang vừa nhìn qua, sắc mặt liền tái xanh, trong đó đầy những bức ảnh khó coi của Satou với hai người đàn ông, góc chụp rất tốt, bắt được chính xác phần thối nát.

"Người đã bị buộc phải rời đi, không cần ra sức đánh nữa, mọi việc chỉ cần đẻ lại một đường, để sau này có thể gặp lại nhau."

Không nhất thiết phải đắc tội chết với gia tộc Satou, gia tộc Satou là một tập đoàn đa quốc gia, giàu có quyền lực, có ảnh hưởng nhất định tới xã hội.

Bình Luận (0)
Comment