[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1023

Chương 1023 -
Chương 1023 -

Ning Yên: … Mọi người diễn có hơi nhiều rồi.

Ninh Nhị nghiêm túc nhìn cô, ánh mắt sáng lấp lánh: "Chị, ngày hôm nay em tự hào về chị, ngày nào đó chị cũng sẽ tự hào về em."

Ninh Yên vỗ vỗ vai hắn: "Có tham vọng, cố lên."

Ninh Tứ nhìn Nghiêm Lẫm: "Anh rể, anh phải chăm sóc tốt cho chị của em, nếu anh dám bắt nạt chị ấy, em sẽ quay lại đánh anh."

"Còn em nữa." Ninh Nhị và Ninh Tam không hẹn mà đều lên tiếng cùng lúc, cả hai đều nhìn chằm chằm vào Nghiêm Lẫm.

Nghiễm Lẫm khẽ gật đầu: “Đừng lo lắng, anh không đánh lại chị của mấy đứa đâu."

Ninh Yên:...

Ninh Hãn Hải có chút lo lắng cho con gái mình: "A Lẫm, chúng ta đều đi rồi, trong nhà chỉ còn mình con với Tiểu Yên thôi, con cố gắng về ở nhà đấy."

Đôi khi Nghiêm Lẫm bận rộn đi sớm về trễ, đôi khi chợt một giây là đã đi làm nhiệm vụ.

“Con biết mà cha, con sẽ cố gắng về nhà mỗi ngày để ở bên cô ấy."

Tàu đến, Ninh Yên tiễn họ lên tàu, nhìn đoàn tàu chậm rãi rời đi, từng tiếng "chị cả" bay trong gió.

Cô khe khẽ thở dài một hơi, lấy tay che ngực, trống rỗng, bọn họ đều đi hết rồi.

Đôi bàn tay cô bị bao phủ rồi nhẹ nhàng lắc lắc, cô ngẩng đầu nhìn thấy nụ cười ấm áp của Nghiêm Lẫm: “Anh sẽ luôn ở bên em, chúng ta sẽ cùng nhau bước qua cuộc đời này, mãi mãi không tách rời. "

Cha mẹ cũng sẽ ngày già đi, anh chị em rồi cũng sẽ có gia đình riêng, càng lúc càng xa, chỉ có bạn đời là mãi mãi ở bên cạnh.

Ninh Yên lặng lẽ siết chặt bàn tay to lớn của anh, cảm nhận được một phần ấm áp.

"Đi thôi, anh đi ghi danh với em." Nghiêm Lẫm mặc kệ những ánh mắt kỳ lạ của người khác, rồi nắm chặt tay vợ mình.

Trước cổng trường Đại học Nông nghiệp, các sinh viên lần lượt đến ghi danh.

Ninh Yên mang khẩu trang xuất hiện ở cổng trường Đại học Nông nghiệp với bộ dáng khiêm tốn, rồi Nghiêm Lẫm làm thủ tục ghi danh với cô.

Hai người đi đến đâu cũng thu hút sự chú ý của nhiều người.

Nghiêm Lẫm có ngoại hình và khí chất nổi bật, tuy Ninh Yên đã giấu gương mặt đi nhưng dáng người và khí chất lại khác hẳn, thướt tha lả lướt, phong thái duyên dáng, Ninh Yên là sinh viên ngoại trú, nhưng vẫn trả tiền giường là để có thể nghỉ ngơi một lúc khi mệt mỏi.

Trong ký túc xá đã có hai cô gái, đang sắp xếp giường nệm, khi nghe thấy tiếng động thì họ nhìn sang.

Ninh Yên kéo khẩu trang xuống, hào phóng tự giới thiệu: “Xin chào, tôi tên Ninh Yên. "

Hai nữ sinh, một người tên là Ngô Tiểu Phương, cô ấy có ngoại hình đơn giản, tuổi không nhỏ, người còn lại tên là Kinh Liên, có đường nét xinh đẹp, quần áo sạch sẽ tươm tất.

Khi nhìn thấy bộ dạng của Ninh Yên lại không khỏi bất ngờ vì sốc, cô ấy đẹp quá, nhưng sao đẹp như vậy mà lại học nông nghiệp? Chẳng lẽ… thành tích không tốt?

Người đến trước có thể chọn giường, Ninh Yên chọn giường phía trên cạnh cửa sổ, cô vừa lựa chọn xong, Nghiêm Lẫm liền dễ dàng nhảy lên giúp cô dọn giường.

Các động tác của hắn rất khéo léo, là người giỏi tổ chức công việc nội vụ.

Ninh Yên cười tủm tỉm nhìn, chồng mình giỏi quá, chăn bông được gấp thành từng miếng đậu phụ vuông vắn, đặc biệt thích mắt.

“Đưa rèm cho anh.”

“Đây.” Ninh Yên đưa tấm vải màu vàng nhạt lên, Nghiêm Lẫm nhanh chóng treo lên, để xung quanh có một không gian riêng tư.

Hai cô gái ngơ ngác nhìn, không tự chủ được mà lộ ra cái nhìn hâm mộ: "Đây là... anh trai của cậu?"

"Là chồng tôi." Ninh Yên khẽ kiêu ngạo.

Nghiêm Lẫm mỉm cười nhìn qua, lông mày và ánh mắt giãn ra, tràn đầy ý cười, thật là hiếm thấy.

Hai cô gái lại càng ghen tị với chồng nhà người ta, vừa đẹp trai vừa tháo vát, còn chu đáo ân cần, ai.

Kinh Liên chủ động mời: “Lát nữa chúng ta cùng đi căng tin ăn cơm nhé.”

Ninh Yên xua tay: “Chúng tôi còn có việc phải làm, lần sau gặp nhé.”

Cô không ở lâu, rồi đi với Nghiêm Lẫm đến phòng hiệu trưởng: "Thầy Ngụy, không đúng. Xin chào, Hiệu trưởng Ngụy."

Bây giờ Ngụy Bạch là hiệu trưởng của một trường học, người gặp chuyện vui tinh thần phấn chấn, thần thái sáng láng: "Xin chào Ninh tổng."

"Phụt." Ninh Yên cười tủm tỉm nói: "Hiệu trưởng, tôi muốn xin nghỉ phép, vì bình thường không thể đến thường xuyên được."

Bình Luận (0)
Comment