[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1041

Chương 1041 -
Chương 1041 -

Một ví dụ khác, nếu có thể vào làm ở văn phòng quản lý khu phố, vậy thì càng tốt.

Ninh Yên không quan tâm đến những chiêu trò vặt vãnh của người khác, nhưng nếu ông ta khăng khăng muốn trở nên đặc biệt, phá vỡ các quy tắc của cô, vậy thì không được.

Cô cao giọng nói: “Mọi người đều đã ký cam kết, cam kết tuân thủ nội quy của tập đoàn Cần Phong và quy tắc văn minh của cư dân, nếu vi phạm sẽ bị trục xuất, đây không phải là chuyện đùa, hy vọng mọi người ghi nhớ."

Có 10 điều lệ, nhưng tóm lại, phải tuân thủ luật pháp và quy định về an toàn.

Quy tắc văn minh của cư dân là một số quy định về hành vi như không khạc nhổ, không xả rác, giữ gìn tài sản chung, tôn trọng người già và quan tâm đến trẻ nhỏ, đoàn kết hàng xóm, v.v.

Mỗi khu dân cư đều có ủy ban khu phố, trên ủy ban quản lý khu phố là văn phòng quản lý khu phố, chịu trách nhiệm quản lý đời sống sinh hoạt của người dân.

Ninh Yên đã làm tốt công việc của mình, ngay từ đầu đã đặt ra những quy định cho mọi người, việc xây dựng cộng đồng văn minh cũng rất cần thiết.

Suy cho cùng, công việc này không hề dễ dàng, một sai sót nhỏ sẽ dẫn đến thay đổi rất lớn, mỗi bước đi đều phải vô cùng cẩn thận.

Mọi người đều trách người Vương gia quá tham lam, lãng phí thời gian của người khác, không thấy bọn họ vẫn đang xếp hàng dài sao?

Bận rộn đến mức này rồi, bọn họ còn đến gây rối, thật đáng ghét.

Thành thật mà nói, mọi người đều rất hài lòng với tình hình hiện tại, tuy diện tích sống không còn rộng rãi như trước nhưng được sống trong chung cư là niềm mơ ước của vô số người.

Có nước sạch, có máy sưởi, chất lượng căn hộ cũng rất tốt.

Mấu chốt là có việc làm, được hưởng mọi phúc lợi, chỉ cần tuân theo sự sắp xếp là sẽ được ăn thịt, vậy còn đòi hỏi gì nữa?

Đều ở trong cùng một khu dân cư, sao còn phải đòi ở chung một tòa nhà? Dễ gây chuyện hơn à?

Người Vương gia chán nản co rúm lại, không dám nói lời nào.

Những người làm xong các thủ tục, nhận chìa khóa vui mừng đến mức dẫn gia đình, người thân, bạn bè về nhà của mình.

Nhìn khu dân cư xinh đẹp, sạch sẽ, mọi người đều sáng mắt lên, khi mở cửa căn nhà của chính mình, cả gia đình tràn ngập niềm vui.

Tuy chỉ là nhà thô nhưng những bức tường đã được sơn trắng tinh, sàn xi măng phẳng lì, những người không quá chú trọng vào chỗ ở đã có thể trực tiếp dọn vào ở.

"Tất cả các phòng đều hướng về phía Nam, ánh sáng rất tốt. Phòng này là của vợ chồng chúng tôi, còn phòng này dành cho bọn trẻ."

"Có thể đặt một bàn ăn ở sảnh này, một cái tủ ở đây, sau này có tiền tôi sẽ mua một chiếc TV."

"Ban công rộng như vậy, nếu xây kín lại thì có thể chia thành hai phòng nhỏ, khi bọn trẻ lớn hơn cũng có thể ở riêng. tuy nói là căn nhỏ nhưng thực không gian khá rộng, Ninh tổng quả thật đã suy nghĩ cho chúng ta, quan tâm đến chúng ta rất nhiều."

Phải nói rằng công tác tuyên truyền của Ninh Yên rất tốt, cô làm gì có lợi cho dân, lên tờ báo nào, đều sẽ tuyên truyền ra, dán thông báo lên bảng tin cho mọi người biết.

Âm thầm đóng góp, lặng lẽ cống hiến không phải là phong cách của cô.

Dần dần, không chỉ những nhân viên cũ hết lòng vì cô mà cả những người mới đến cũng vô cùng ngưỡng mộ cô.

“Haizz.” Họ hàng đến góp vui đều thở dài ghen tị.

Nam chủ nhà tức giận trừng mắt nhìn hắn: “Xui xẻo.”

Họ hàng đến chơi háo hức nhìn nhà người khác: “Đại đội Thất An chúng tôi không biết đến lúc nào mới hoàn tất thủ tục sáp nhập. Tôi nằm mơ cũng muốn sống trong một ngôi nhà như thế này.”

Không chỉ có hắn không kìm nổi đến xem, nhiều người trong đội cũng đến.

Nam chủ nhà hừ lạnh một tiếng: "Mấy người mơ đi, mạnh mồm đòi gấp ba lần chúng tôi, dựa vào đâu mà mỗi người chúng tôi chỉ được mười mét vuông, mấy người đòi ba mươi mét vuông một người? Còn chỉ muốn trả tiền mười mét vuông, đừng nói là Ninh tổng không đồng ý, chúng tôi cũng sẽ không đồng ý.”

Các cán bộ của đại đội Thất An đã móc nối với nhau, thuyết phục tất cả thôn dân đồng tâm hiệp lực, cùng nhau đưa ra những điều kiện như vậy, nhưng Ninh Yên kiên quyết từ chối.

Bình Luận (0)
Comment