[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1042

Chương 1042 -
Chương 1042 -

Nếu Ninh Yên đồng ý thì chẳng khác nào tự hủy, những người mua trước sẽ cảm thấy mình chịu thiệt, cảm thấy không công bằng, những người nóng nảy sẽ làm ầm ĩ lên.

"Chúng tôi đưa ra điều kiện, cô ấy cũng có thể trả giá mà, có thể thương lượng mà." Con ngươi của người họ hàng đến chơi đảo liên tục, như vậy tương đương với có thêm hai căn nhà, con cháu của mình sau này sẽ không phải lo lắng. "Hơn nữa tập đoàn Cần Phong kiếm được nhiều tiền như vậy, tại sao lại không thể cho bọn tôi một ít?"

Nữ chủ nhà lạnh lùng phàn nàn: “Cô ấy chỉ tặng cho trường học và trung tâm y tế, mấy người không xứng được nhận.”

Con của cô có thể đến trường miễn phí, tiền chữa bệnh có thể được giảm 80%, nếu làm tốt khi về hưu có thể nhận lương, ba điều này khiến cô trở thành người hâm mộ Ninh Yên.

Ngày xưa chỉ có thể dựa vào ông trời để kiếm ăn, làm mệt đến chết đi sống lại cũng không kiếm được bao nhiêu, lại so sánh, hiện tại tựa như cuộc sống thần tiên.

Nam chủ nhà còn nói: “Cậu không biết gì về Ninh tổng rồi, cô ấy rất coi trọng công bằng, hơn nữa, cô ấy không sợ uy hiếp, tính tình vô cùng cứng cỏi.”

Đối đầu với nhau, ai sẽ là người chịu thiệt? Dù sao cũng không phải là Ninh tổng.

Họ hàng nọ không nhịn được tức giận nói: "Hai người mới vào đây được bao lâu chứ, câu nào cũng Ninh tổng, nói tốt cho cô ta mãi, tôi mới là họ hàng của hai người.”

Nam chủ nhà cười khẽ: "Thôi đi, cô ấy có thể mang lại cho tôi rất nhiều lợi ích, cậu thì sao?"

Con người vốn thực dụng như vậy, không đứng về phía người cho mình cơm ăn áo mặc thì còn đứng về phía ai? Có là họ hàng cũng vậy thôi.

Họ hàng cảm thấy có chút ấm ức: “Đại đội Thất An của chúng tôi là đại đội cuối cùng, cô ta nhất định phải lấy được, chính phủ sẽ thúc giục cô ta.”

Bọn họ ỷ vào chuyện này để gây khó dễ cho Ninh Yên.

Nam chủ nhà lấy thước đo từng phòng, đồ cũ của bọn họ đã không hợp với ngôi nhà xinh đẹp này nữa rồi.

"Cậu nghĩ nhiều rồi, trong cuộc họp thường kỳ tuần trước, cô ấy nói đất đã lấy đủ rồi, tạm thời sẽ ngừng thu hồi đất."

Người họ hàng nghe thấy lời này, sắc mặt liền thay đổi: “Không thể nào, cán bộ xã sẽ không đồng ý”.

Nam chủ nhà cảm thấy bọn họ đang mơ mộng hão huyền: “Cán bộ xã hoặc trực tiếp chuyển tới hoặc vào văn phòng quản lý khu phố của chúng tôi, nghe nói đang lập danh sách.”

Hắn là người thành thật, họ hàng rất tin tưởng hắn, biến sắc: "Vậy... vậy chúng tôi phải làm gì? Ai quản lý chúng tôi? Phải có một lời giải thích rõ ràng chứ."

Nam chủ nhà khẽ lắc đầu: “Hẳn sẽ chuyển đến xã khác.”

Sắc mặt người họ hàng tái nhợt, hắn không cam tâm!

Những cuộc trò chuyện như vậy diễn ra ở khắp nơi, thôn dân đại đội Thất An đến hỏi thăm tin tức đều sụp đổ.

Bọn họ bàn bạc rồi chạy tới tìm những lãnh đạo, tất cả lãnh đạo thành phố đều đang ở đây.

Đoàn người thị trưởng Dương đang đến thăm một số tòa nhà mới được xây dựng, thư viện cao cấp có diện tích vô cùng lớn, có mười phòng đọc sách và có thể chứa hàng nghìn người.

Trung tâm y tế được chia thành khoa cấp cứu, khoa ngoại, khoa nội, khoa sản, phụ khoa và khoa y học cổ truyền, có hơn 40 nhân viên y tế, tất cả đều được tuyển dụng từ nhiều bệnh viện khác nhau với số tiền khổng lồ.

Tập đoàn Cần Phong có nguồn tài chính dồi dào, trả lương gấp đôi, cung cấp nhà ở và phúc lợi hậu hĩnh, nhìn trúng ai liền cướp người đó.

Trang thiết bị tương đối đầy đủ, thực ra đây là một bệnh viện nhỏ, cũng là bệnh viện công, nhưng không có nguồn tài trợ của nhà nước, là bệnh viện tự chủ, trực thuộc tập đoàn Cần Phong, đây là một bệnh viện đặc biệt được nhà nước chấp thuận.

Thị trưởng Dương nhìn thấy mấy khuôn mặt quen thuộc, khóe miệng giật giật: "Ninh tổng, cô cướp người của từ bệnh viện tỉnh à? Sao cướp được vậy?" Quả nhiên là cô!

Ninh Yên không thích cái gì mà âm thầm cống hiến, bắt người khác phải vất vả như vậy thì không tốt chút nào.

Lương giáo viên, bác sĩ, nhà nghiên cứu khoa học bây giờ không cao, khen ngợi một câu lương y như từ mẫu là xong rồi à.

Bình Luận (0)
Comment