[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1071

Chương 1071 -
Chương 1071 -

Cô không nói đao to búa lớn, dân nghèo chí thấp, nói đạo lý lớn cũng vô dụng, thay vào đó, cô nói những điều từ góc độ mà thế giới quan tâm nhất.

Không phải Đan Đan không sáng suốt mà chỉ chịu hạn chế của thời đại, dùng văn vật để đổi ngoại hối không có vấn đề, đây là quan niệm hiện tại. "Cướp đoạt? Không đến mức đó chứ."

Ninh Yên nhìn cô chăm chú: "Một số quốc gia không có bối cảnh lịch sử, họ thích ăn cắp của người khác, một ngày nào đó họ nói rằng chữ Hán, cách thắt dây, Hán phục, tranh công bút, Thái Cực bát quái, quạt tròn, trâm cài tóc, tường phù điêu, lâm viên, thậm chí cả ngày lễ đều của bọn họ, bọn họ có thể đưa ra bằng chứng liên quan, nhưng chúng ta không thể đưa ra bằng chứng, cô có thể chịu đựng khi thấy cảnh này không?"

Họ mời người kế thừa di sản văn hóa phi vật thể của chúng ta đến, chiếm lấy những thứ này để trở thành của họ, thật vô liêm sỉ.

Sự việc diễn ra trước mặt khiến cô đau lòng, bọn họ vừa ăn cắp vừa la làng.

Cô không phải thánh nhân, cô không thể lấy ơn báo oán.

Vẻ mặt Đan Đan đen kịt, chỉ nghĩ thôi đã tức giận, thật muốn đánh người.

Nhưng miễn là người có lòng tự trọng đều không thể chịu đựng nổi.

Ninh Yên nhẹ nhàng nói: "Đan Đan, chúng ta phải đề phòng càng sớm càng tốt, để lại nhiều thứ cho hậu thế, những của cải quý giá này không thể lưu lạc nước ngoài, hiện tại chúng ta nghèo cũng không sao, chúng ta vất vả kiếm tiền, sau này chúng ta sẽ mở ra kỷ nguyên rực rỡ nhất."

Ninh Yên gọi Ninh Nhị lại nói vài câu, sau đó đi ra ngoài cùng Đan Đan.

Hai người gặp mấy người Paul và đi dạo mấy con hẻm hoang sơ, người nước ngoài thích ngắm những thứ này, họ lấy máy ảnh và chụp ảnh không ngừng.

Đan Đan là người gốc thủ đô, cô rất quen thuộc với phong tục và văn hóa con người nơi đây, cô dùng tiếng Anh giới thiệu với họ, đóng vai trò là hướng dẫn viên.

Khi đi dạo đến chùa Lạt Ma, mọi người cùng nhau trò chuyện về giai đoạn lịch sử này, những người nước ngoài đều rất tò mò tò mò về gia tộc hoàng gia, họ không thể rời mắt khỏi nó.

Đan Đan khá hiểu được những chuyện này, nền tảng kiến thức của Ninh Yên cũng rất tốt, hai người kẻ xướng người họa, lời nói dí dỏm, vui vẻ trò chuyện về những giai thoại của hoàng thất nhà Thanh.

Bầu không khí rất thoải mái, mọi người đều bị cuốn hút.

"Nhà Thanh có Khang Càn thịnh thế, Hoàng đế Khang Hy và Càn Long, hai người này là ông cháu, Hoàng đế Càn Long được sinh ra ở đây..."

Một người ngoại quốc hỏi: "Vậy tại sao nó lại đổi thành miếu Phật, có chút kỳ lạ."

Đan Đan nghĩ đến nguyên nhân phức tạp, nhất thời không biết giải thích thế nào để có thể làm cho họ hiểu.

Ninh Yên tiếp tục cuộc trò chuyện. "Càn Long đế chột dạ đó, ông ấy tiêu hết số tiền mà cha ông là Hoàng đế Ung Chính tiết kiệm được, Càn Long hở một chút lại đi vi hành du lịch khắp nước, tiền có nhiều cũng không chịu nổi, vậy nên ông ấy liền nghĩ, sửa thành miếu Phật để thắp hương cho lão cha, có khi cha ông ấy sẽ tha thứ cũng nên.”

Khóe miệng Đan Đan giật giật, rõ ràng cô đang nói linh tinh, nhưng cũng hơi có lý.

Người ngoại quốc cực kỳ tò mò, tiếp tục hỏi: "Tiêu hết tiền rồi thì phải làm sao?”

Ninh Yên mỉm cười nói: "Ông ấy đã nghĩ ra một cách, nuôi đám quan lại tham ô, nuôi mập rồi làm thịt, như vậy vừa có tiền, vừa có thể có danh tiếng tốt, cuộc sống hoàn mỹ."

Cô nói rất tùy tiện, cứ như một người cha giàu có với một thằng con ăn chơi trác táng, chuyện này khiến người ta cảm thấy đồng cảm không thể giải thích được.

Còn về đồng cảm cho ai, chỉ họ mới biết.

Vẻ mặt Đan Đan hoài nghi nhân sinh, thật sự như vậy sao?

Những người nước ngoài lại có vẻ bội phục, là một hoàng đế lợi hại.

Ninh Yên vỗ vỗ tay, lớn tiếng nói: "Tôi nghe kể ông ấy từng có một đoạn tình cảm với một vị quan tham ô, mọi người có muốn nghe không?"

Mọi người đều tỏ ra rất nhiệt tình: "Muốn nghe, cô mau kể đi."

Những câu chuyện lịch sử nghiêm túc có thể không được mọi người thích thú, nhưng mọi người đều yêu thích hóng hớt, đặc biệt là câu chuyện tình yêu của hoàng đế, vốn luôn rất hấp dẫn.

Bình Luận (0)
Comment