[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1118

Chương 1118 -
Chương 1118 -

Nam sinh tức đến đỏ mặt: “Đám đàn bà con gái mấy người đều ham hư vinh, đúng là tiểu nhân và đàn bà đều khó dưỡng như nhau.”

Lời này đã chọc giận đến các nữ sinh, sôi nổi lên tiếng chỉ trích hắn, cái thứ đồ vật gì vậy, tự cho bản thân là đàn ông thì ghê gớm sao? Tên đáng ghê tởm!

Một âm thanh bỗng vang lên: “Hiệu trưởng Ngụy và Ninh Yên quả thật có quan hệ bí mật…”

Động tác của mọi người nhất trí nhìn qua, là một tên học trưởng năm bốn, ánh mắt nam sinh kia sáng lên: “Học trưởng, cậu có chứng cứ đúng không? Mau nói ra đi.”

Học trưởng cười nói: “Các cậu cũng không biết đúng không, trước đây hiệu trưởng Ngụy làm việc ở tập đoàn Cần Phong.”

Mọi người đúng thật không biết: “A? gì? Không phải ông ấy là giáo viên sao?”

Vẻ mặt của học trưởng tỏ ra thần bí: “Lúc hiệu trưởng Ngụy và viện trưởng Tôn gặp nạn, là Ninh Yên vươn tay ra trợ giúp, đưa cả nhà của bọn họ đến tổng bộ của tập đoàn Cần Phong, cho bọn họ một nơi có thể an cư lạc nghiệp.”

Mọi người nghe được một tin tức lớn, đôi mắt sáng hết lên: “Trời ạ, còn có chuyện sâu xa như vậy à, ngày xưa đưa than trong ngày tuyết rơi là quan hệ cấp trên cấp dưới, hôm nay thành thầy trò, quá thú vị rồi.”

“Phẩm hạnh Ninh Yên thanh cao liêm khiết, không sợ gian nguy, làm cho người ta thấy vô cùng khâm phục.”

“Khi đó cô ấy còn trẻ hơn bây giờ, lại có sự quyết đoán như thế, ghê gớm.”

Sắc mặt của nam sinh kia lúc xanh lúc trắng: “Tôi càng hoài nghi hơn, có một số người có phải vì ân tình mà đi tiết lộ đề hay không.”

Thế nhân ai cũng mờ mịt mình ta nhìn rõ, mọi người đều say chỉ có ta tỉnh, hắn cảm thấy chỉ có chính mình là người duy nhất thanh tỉnh.

“Phụt.” Có người cười lên.

Nam sinh hung hăng trừng mắt nhìn qua: “Cậu cười cái gì?”

“Cười cậu quá hẹp hòi còn tự cho là mình siêu phàm.” Không biết từ khi nào mà Hội trưởng Hội Học Sinh đã đến đây: “Ninh Yên là người nào? Đi đến được độ cao như vậy bằng cấp vẻ ngoài đều đã không còn quan trọng, thử hỏi các cậu có quan tâm đến điểm số của kì thi thị trưởng không?”

Nam sinh chau mày lại: “Cô ấy không phải thị trưởng.”

“Đúng vậy, cô ấy không phải, nhưng cô ấy có thể tham dự yến hội do Quốc Tân Quán tổ chức.” Trong mắt Hội trưởng Hội Học Sinh đầy sự bội phục: “Độ cao quyết định tư duy, cậu không phải cô ấy, vĩnh viễn sẽ không hiểu được những cái đó.”

Nam sinh: …

Ninh Yên hoàn toàn không biết đến những chuyện này, mà cho dù có biết cũng sẽ không quan tâm đến.

Trong phòng họp, một đám người đang ăn những loại mì ăn liền hương vị khác nhau.

Ninh Yên nhắc nhở nói: “Mỗi người có ba phiếu, thích hương vị nào thì bỏ phiếu chọn vào đó.”

Không chỉ riêng tầng quản lý ăn thử, còn chọn ra thêm mười mấy công nhân viên chức cơ sở, cương vị nào cũng có người.

Mười mấy tô mì ăn liền nóng hôi hổi bày ra trước mặt, mọi người vừa hưng phấn vừa kích động.

Lần đầu tiên mọi người ăn thứ gọi là mì ăn liền này liền yêu thích, đây là món ngon thần tiên gì vậy.

Ninh Yên đã chán ngấy, chỉ nhìn mà không ăn, nhìn người khác ăn mì thì vô cùng thơm ngon, nhưng bản thân ăn vào thì thấy cũng bình thường.

Mỗi loại Ninh Anh Liên đều nếm thử, nhanh chóng chọn ra hương vị mà bản thân thích nhất, mì thịt kho tàu xương sườn, mì nấm hương hầm gà, mì măng khô xào thịt.

Còn Ninh Anh Liên thì không giống vậy, mì dưa chua thịt heo, mì thịt nấu củ cải chua, mì thịt kho cay.

Những người khác cũng có những sở thích khác nhau.

Kết quả cuối cùng nhanh chóng được đưa ra, mì thịt kho tàu xương sườn, mì nấm hương hầm gà và mì thịt kho tàu cay được xếp hạng đầu tiên.

“Vậy sản xuất ba loại hương vị này.” Ninh Yên đưa ra quyết định, đáng tiếc không có cách nào lấy được số lượng lớn thịt bò, nếu không mì bò kho, mì thịt bò chua cay, mì thịt bò hầm cà chua đều sẽ là hương vị kinh điển.

Đây là kết quả do mọi người bình chọn ra, mọi người đều không có ý kiến gì.

“Ninh tổng, mì ăn liền này quả thật rất tiện lợi, đặt tên cũng rất hay.”

“Không phải tôi đặt tên.” Ninh Yên triệu tập mọi người đi đến phòng họp để mở cuộc họp: “Mọi người thương lượng một chút phương án tiêu thụ đi.”

Bình Luận (0)
Comment