Lời này của cô không có vấn đề gì cả, nhưng cũng đã dọa cho các nhân viên công tác một trận, bọn họ nhẹ nhàng nhắc nhở cô: “Đồng chí Ninh Yên, thái độ của cô nên tốt hơn chút.”
“Tôi còn chưa đuổi những vị khách ngang ngược vô lý kia đi đã thể hiện tố chất và tu dưỡng hoàn hảo của tôi rồi.” Ninh Yên tự luyến sờ vào mặt mình: “Câu nói người đẹp tâm đẹp chính là đang nói tới tôi.”
Nhân viên công tác:...
Bà Kono nổi trận lôi đình: “Cô đây là không muốn chịu trách nhiệm đấy à? Là ý này đúng không?”
Ninh Yên hợp tình hợp lý phản bác: “Sai, tôi đã cố gắng hết sức làm đúng trách nhiệm của tôi, người không ở chỗ của tôi thì liên quan gì tới tôi? Theo logic của bà, tôi là cấp trên của hắn, tôi phải phụ trách sự an toàn của hắn suốt cả đời à.”
Đây là sân nhà của cô, cô nói chuyện cũng lớn tiếng hơn bất cứ người nào, khí thế cũng hung hăng hơn bất cứ người nào.
“Vậy người những làm cha mẹ như hai người thì sao? Hẳn là nên phụ trách sự an toàn của hắn cả mấy đời, bảo vệ hắn đời đời kiếp kiếp, nhưng mấy người đã làm gì? Tùy ý ném hắn tới một nơi xa lạ, phủi tay mặc kệ hơn một năm trời, ha ha, hai người có xứng làm cha mẹ không?”
Cô không thèm quan tâm tới đại cục, mọi hành động của cô chỉ có một tiêu chuẩn, anh không để lại mặt mũi cho tôi, vậy tôi sẽ xé anh.
Bà Kono tức tới mức thất khiếu bốc khói: “Cô...”
Ninh Yên vẫn còn chưa nói xong: “Chuyện càng buồn cười hơn chính là sau khi phát hiện không thấy con trai mình đâu nữa, điều đầu tiên mà mấy người làm không phải đi tìm con trai mà lại đi chất vấn một người không liên quan, mấy người có phải cha mẹ ruột của hắn không? Tôi thấy, mấy người chỉ mong Trần Tu... không đúng, là Kono Shuichi chết đi, tôi không thể không nghi ngờ, trong này có âm mưu gì đó mà người ta chưa nhận ra.”
Ánh mắt của ông Kono lạnh lùng: “Nói hươu nói vượn, bây giờ, tôi yêu cầu được điều tra tất cả nơi này của cô.”
Đến lúc này, Ninh Yên đã hoàn toàn đoán ra suy nghĩ của ông ta, ông ta muốn trộm công thức, tập trung chủ yếu vào tòa nhà thực nghiệm của cô.
“Không được.”
Ông Kono rất tức giận: “Cô đây là đang chột dạ! Thị trưởng Dương, đây là thành ý của các ông à?”
Thị trưởng Dương rất khó xử, mệnh lệnh mà ông nhận được là tiếp đón hai vợ chồng ông Kono, làm cho khách cảm thấy thoải mái như đang ở nhà.
Doanh nghiệp của gia tộc Kono nổi tiếng trên phạm vi toàn thế giới, sức ảnh hưởng rất lớn, hiện tại bọn họ đang suy nghĩ tới việc đầu tư cho đất nước.
Theo bản năng, hắn tin tưởng Ninh Yên, muốn bảo vệ lợi ích của Ninh Yên.
Bởi vì lợi ích của Ninh Yên cũng chính là bảo vệ lợi ích của các doanh nghiệp trong nước.
“Có lời gì thì cứ nói ra.” Hắn chỉ có thể lịch sự nói lại.
Ninh Yên khẽ nhếch mày: “Tiếng Trung của ông Kono lưu loát như vậy, có lẽ ông cũng biết câu nói này, không phải cùng tộc với ta, ắt hẳn không có quan điểm giống ta.”
Vô số sự thật đẫm máu đã chứng minh câu nói này.
Mọi người đều hít một luồng khí lạnh, không dám tin nhìn chằm chằm cô.
Tại sao cô lại dám nói ra lời này ở trước mặt nhiều người như vậy?
Vẻ mặt Ninh Yên vô cùng bình thản, nói chuyện giống như đang nói những câu bình thường.
Vẻ mặt của ông Kono trở nên nặng nề: “Tôi chưa nghe rõ, cô lặp lại lần nữa.”
“Đồng chí Ninh Yên.” Thị trưởng Dương nóng nảy gọi cô.
Vẻ mặt của Ninh Yên vừa nặng nề vừa nghiêm túc: “Tôi nghi ngờ các ông muốn tái diễn lịch sử 40 năm trước, dù sao các ông cũng đã có tiền án.”
Cô quả thật điều gì cũng dám nói!
Ông Kono sững sờ, cô điên rồi à? Không phải người Trung Hoa đều vừa dịu dàng vừa tinh tế sao?
Cho dù có cảnh cáo một cách nặng nề, bọn họ cũng chỉ nói một câu, đừng nói tôi không báo trước.
Nào giống như cô, vừa gặp nhau đã xé rách mặt, từng phút từng giây đều muốn nhào tới đánh nhau.
Nhưng không thể phủ nhận một điều rằng, bầu không khí lúc này đã nhanh chóng thay đổi, cô đã thành công khơi gợi lòng đề phòng của tất cả người Trung Hoa ở đây.
Ánh mắt mọi người nhìn sang bọn họ tràn ngập sự cảnh giác.
Bản chất của quốc gia bọn họ vốn thân thiện, thoải mái kết bạn với tất cả nhân dân trên toàn thế giới, nhưng bọn họ sẽ vĩnh viễn không thể quên đoạn lịch sử ấy, những điều đó chưa bao giờ biến mất trong xương cốt và trái tim của bọn họ.