[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 1135

Chương 1135 -
Chương 1135 -

“Không cần mặt mũi.” Ba chữ quăng thẳng vào mặt ông ta.

Ông kono ngây người, giọng nói bất chợt cao lên quãng tám: “Cô nói gì?”

Hai tay Ninh Yên chống nạnh, bắt đầu dùng hết toàn lực, phản đòn lại ông ta.

“Tôi nói ông, cố ý bỏ độc vợ mình, cô ý vu oan giá họa, vừa ăn cướp vừa la làng, trò này chỉ có các ông mới làm ra được, chúng tôi trước giwof đều khinh thường những hành vi như vậy.”

Cũng chỉ có cô mới dám nói ra những lời này, không chút cố kỵ, nhưng người khác hoặc là công chức chính phủ, hoặc là đại diện cho hình ảnh chính phủ, hoặc là thân phận chưa tới.

Thân phận của Ninh Yên đủ cao, cô cũng không phải là công chức chính phủ.

Ông Kono rõ ràng không ngờ tới cô sẽ nói ra những lời như vậy, ông ta tức tới phát điên: “Cô nói bậy, đây là nổi sỉ nhục lớn nhất đối với tôi...”

Ninh Yên hoàn toàn không hề khách sáo với ông ta: “Vậy cũng là do các ông tự chuốc lấy, đầu tiên là mặt dày mày dặn đòi ở lại cho bằng được, có đuổi thế nào cũng không chịu đi, bây giờ lại xảy ra chuyện trúng độc, sau đó sẽ đi đồi chúng tôi bồi thường, đưa kỹ thuật làm tivi màu ra coi như quà bồi tội có đủ không?”

“Còn không đủ? Muốn tất cả công thức của tập đoàn Cần Phong nữa à.”

Cô làm ra vẻ các ông muốn nào loạn ầm ĩ đúng không, cô đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện rồi, tôi muốn đấu cứng với các ông tới cùng, coi ai mới là người cứng đầu hơn.

‘Vẫn còn chưa đủ à? Đòi tất cả tài sản của tập đoàn Cần Phong đúng không?”

Cô nói toạc ra hết những âm mưu của ông ta, trên thực tế chính là như vậy.

“Vẫn chưa đủ à? Muốn chúng tôi cắt tỉnh Hắc ra thành thuộc địa của các ông à?”

Lời này của cô khiến tất cả mọi người thay đổi sắc mặt, cô đã chọc trúng tim trúng phổi của mọi người, đây là nỗi đau rất lớn ở trong lòng của nhiều người.

Khí thế của Ninh Yên bừng bừng hơn bất cứ ai: “Nằm mơ, chuyện này cả đời này cũng không thể xảy ra.”

“Cả đời này không thể xảy ra, âm mưu của các ông chắc chăn sẽ không thể thực hiện được, tôi chắc chắn sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra.”

Cô vừa nói dứt lời, những người khác đồng loạt vỗ tay khen hay, bầu không khí trở nên náo nhiệt hẳn lên.

CÔ mới nói vài câu, cục diện đã nghiêng về phía bọn họ, cũng khiến hco tất cả người Trung Hoa có mặt ở đây đoàn kết lại.

Một ý nghĩa thoáng qua trong đầu ông Kono, con mẹ nó đám thần kinh này, tại sao bọn họ lại không đi theo con đường bình thường? Tại sao?

Ông ta nào sợ cô một khóc hai náo ba thắt cổ, ông ta cũng có cách để ứng phó, thế là ông ta bắt đầu khơi mào lại chuyện cũ.

“Tôi phải tố cáo với pháp viện quốc tế chuyện cô sai khiến thuộc hạ đầu độc vợ của tôi.”

“Phì.” Ninh Yên bật cười, ông ta thật sự cho rằng cô là kẻ nhà quê à, dùng cách thức như vậy để uy hiếp cô.

TRước tiên chưa nói tới việc chuyện này chưa từng có tiền lệ trước đó, cho dù có, cô cũng không sợ.

“Vô cùng vinh hạnh, tôi sắp được nổi tiếng trên toàn thế giới rồi, cảm ơn ông Kono đã cho chúng tôi một cơ hội như vậy, cảm tạ ông ngàn lần, hay là hôm nay ông đi tố cáo luôn đi, thấy thế nào? Tôi chờ không kịp nữa rồi, thật vui mừng.”

Ánh mắt cô lấp lánh ánh sáng: “Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên, thông báo với phòng thiết kế, thiết kế một poster tuyên truyền, in LOGO của tập đoàn Cần Phong chúng ta thật lớn lên, phải để cho toàn thế giới biết tới sự tồn tại của một doanh nghiệp Trung quốc như vậy.”

Ông Kono:...

Không phải ông ta không đủ mạnh, mà là đối phương quá biến thái.

Ông Kono rất bất lực, mỗi khi bắt đầu điều rất bình thường, nhưng sau khi Ninh Yên xuất hiện, khung cảnh này lập tức trở nên không đúng.

Ông ta yêu cầu tìm kiếm đứa con trai đã mất tích của mình, phản ứng của người bình thường chính là: Tôi giúp ông.

Ninh Yên: Đừng hỏi tôi, liên quan cái rắm gì tới tôi.

Ông ta muốn ở lại tập đoàn Cầm Phong, phản ứng của người bình thường: Được thôi, đây là vinh hạnh của chúng tôi.

Ninh Yên: Trả tiền.

Ông ta ghét bỏ hoàn cảnh sống không tốt, phản ứng của người bình thường: Chúng tôi sẽ nghĩ cách cân đối lại.

Ninh Yên: Thích ở thì ở, lắm lời thì cút.

Bình Luận (0)
Comment