[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 187

Chương 187 -
Chương 187 -

Còn Lý Ngân Đệ thì yên lặng gật đầu, bộ dạng đồng ý với người của nhà mẹ đẻ.

Ninh Xuân Hoa lạnh lùng nhìn bọn họ, trên mặt mang theo biểu hiện phiền chán, trước kia đối với người con dâu này ông cố hết sức chịu đựng, coi như là nể mặt cháu trai, con nhỏ không thể không có mẹ.

Nhưng sau khi trải qua chuyện này ông hoàn toàn thay đổi suy nghĩ.

Có người mẫu thân như vậy đứa trẻ học theo thì làm sao bây giờ?

“Ninh Anh Kiệt, con tính như thế nào?”

Không biết Ninh Anh Kiệt đã trở về từ khi nào, hắn đi ra từ chỗ tối, gục đầu xuống thần sắc uể oải.

Lý Ngân Đệ lập tức chạy như bay đi đến, ôm chặt hắn, khóc giống như trong nhà có tang vậy: “Anh Kiệt, anh cuối cùng cũng đã trở lại, em sắp bị bắt nạt đến chết rồi, trong mắt ba mẹ anh không có người con dâu là em đây, cũng không có người con trai này…”

Không đợi cô nói xong Ninh Anh Kiệt đã đẩy cô ta ra: “Chúng ta ly hôn đi.”

Lý Ngân Đệ như bị điện giật, đôi mắt trợn lên: “Anh nói cái gì? Anh Kiệt, sao anh lại nói mê sảng thế?”

Thật ra Ninh Anh Kiệt đã sớm trở về, lúc Ninh Yên ra tay xử lý Ngô Hữu Đức, hắn xem rất thống khoái.

Nhưng nhìn thấy cách hành xử của nhà họ Lý, vợ cũng chỉ một lòng hướng về người nhà mẹ đẻ, lòng hắn nguội lạnh.

“Trong mắt của cô chỉ toàn là người nhà mẹ đẻ, vậy cô ở cùng với người nhà mẹ đẻ cô đi.”

Nếu cha con bọn họ không được xếp ở vị trí thứ nhất, không phải người quan trọng nhất, vậy cô cũng không còn là người quan trọng nhất.

Người Ninh gia âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng cũng tỉnh rồi.

Nước mắt Lý Ngân Đệ rơi xuống như mưa, thương tâm vô cùng: “Anh Kiệt, anh không cần em nữa sao? Anh có người bên ngoài sao? Anh đúng là không có lương tâm…”

Cô nhào qua đánh Ninh Anh Kiệt, Ninh Anh Kiệt túm chặt lấy tay cô thấy thất vọng vô cùng.

“Anh mệt mỏi, anh nghĩ chúng ta ở bên nhau là một sai lầm, từ khi bắt đầu đã sai rồi.”

Hắn hẳn nên nghe lời ba mẹ, nghe theo an bài của họ, cưới một cô gái môn đăng hộ đối thông tình đạt lý mới phải.

Ít nhất sẽ không kéo chân sau của hắn, sẽ không mang theo người nhà mẹ đẻ tới gây sự, sẽ không dẫn đến chuyện hai đại đội phân tranh.

Người nhà của hắn không nợ cô, các thôn dân cũng không nợ cô.

Lý Ngân Đệ thấy được hắn đang nghiêm túc, hoàn toàn luống cuống lên, nước mắt giàn giụa: “Anh Kiệt, em mặc kệ anh có người ở bên ngoài hay không em cũng sẽ không ly hôn với anh, em sống là người của anh, chết là ma của anh.”

Cho tới bây giờ cô vẫn luôn bám chắc lấy Ninh Anh Kiệt, hắn đối với cô thật sự rất tốt rất tốt, sẽ che chở cho cô, mua cho cô đồ ăn ngon.

Chính là bởi vì những điều tốt đó cô liền nhận định, cả đời này hắn cũng sẽ không rời xa cô.

Nhưng hiện tại… tại sao hắn lại có thể nói ly hôn? Cô cảm giác như trời sắp sập xuống vậy.

Ông Lý lớn tiếng quát mắng: “Anh Kiệt, sao mày có thể làm như vậy đối với Ngân Đệ? Nó là vợ mày cưới hỏi đàng hoàng, mày đã quên năm đó lúc cầu hôn đã nói cái gì sao? Cả đời này đều sẽ đối tốt với nó, bây giờ mới mấy năm mà đã thay lòng đổi dạ.”

Bà Lý thở ngắn than dài: “Anh Kiệt, cậu không thể không có lương tâm như vậy được, Ngân Đệ đã sinh cho cậu một đứa con trai.”

Ông Lý càng hung tợn kêu gào lên: “Nếu mày dám ly hôn với Ngân Đệ, tao liền đánh chết mày.”

Người của Lý gia còn muốn hút máu người Ninh gia nữa.

Người Ninh gia đều thấy khó chịu, đứng ở trước cửa nhà họ lại nói loại lời này, quá kiêu ngạo.

Ninh Xuân Hoa cười lạnh một tiếng: “Tôi lại muốn nhìn xem ai dám đánh con trai tôi? Ông dám động đến một đầu ngón tay của nó tôi liền đánh gãy cánh tay Lý Tiểu Bảo.”

Ông làm đại đội trưởng mười mấy năm, còn ngồi vững như vậy, được thôn dân vô cùng kính yêu tất nhiên không thể là hạng người tầm thường được.

Người nhà họ Lý sợ hãi mất mật: “Ông dám.”

Bà lý còn ôm chặt lấy con trai, người run rẩy, căng thẳng vô cùng.

Ninh Xuân Hoa thờ ơ lạnh nhạt nói: “Có cái gì mà tôi không dám? Đừng nói chỉ là một cái tay, đánh gãy cả chân cũng được.”

Bình Luận (0)
Comment