[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 234

Chương 234 -
Chương 234 -

Nghiêm Lẫm theo bản năng thẳng eo, mắt nhìn thẳng, cố gắng giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

Ninh Yên đổ mồ hôi, cô cũng không làm chuyện gì trái với lương tâm, khẩn trương như vậy làm gì?

Thật là càng sống càng thụt lùi.

Cô cười tủm tỉm nói, “Cha, con giúp người sấy tóc.”

Ninh Hãn Hải cầm lấy khăn lông treo ở trên cổ, tùy tiện xoa xoa tóc vài cái, “Không cần.”

Ông tắm xong lấy lại tinh thần sảng khoái, mặc quần áo sạch sẽ, lại là Ninh tiên sinh phong độ lịch lãm.

Ninh Yên cố gắng chuyển chủ đề, “Cha mau tới đây ăn cơm đi, cơm nguội sẽ mất ngon."

Ninh Hãn Hải vừa một bàn đầy đồ ăn, không khỏi ngơ người, “Sao lắm đồ ăn thế?”

Ninh Yên nhìn Nghiêm Lẫm, quyết định giúp hắn tăng điểm thiện cảm “Anh ấy mua đó.”

Ai ngờ, càng giúp càng hỏng, Ninh Hãn Hải không chút cảm kích, “Lãng phí.”

Ninh Yên khóe miệng cười trừ chỉ vào đĩa thịt xào cùng gà luộc, “Hai món này là con mua.”

Ninh Hãn Hải khẽ gật đầu, “ừm, không tồi.”

Nghiêm Lẫm:”...”

Thật sự là tiêu chuẩn kép!

Nhưng có thể làm sao bây giờ, hắn còn phải nhiệt tình gắp đồ ăn cho lão Ninh. “Đây là món Ninh Yên thích nhất, thịt heo chiên, bác trai nếm thử xem sao.”

Ninh Yên liếc mắt nhìn, cô cũng mới nói qua một lần mà hắn đã nhớ sao?

Nghiêm Lẫm cảm giác tra khảo tới rồi, ngồi thẳng lại, nội tâm thực căng thẳng, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh lại, “Cá này là đặc sản địa phương, vô cùng nhiều dinh dưỡng, rất tốt cho cơ thể.”

Ninh Hãn Hải sắc mặt sáng lên một chút, “Cậu cũng ăn đi.”

Nghiêm Lẫm âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, anh đối mặt với mưa bom bão đạn cũng không căng thẳng như lúc này.

Tuy nhiên, hắn thả lỏng quá sớm rồi, Ninh Hãn Hải nghiêm mặt nói, “ Đồng chí Nghiêm Lẫm, cậu cùng Tiểu Yên nhà tôi cũng chỉ giả bộ là vợ chồng chưa cưới, cậu không cần cố tình săn sóc tôi, tôi còn muốn cảm ơn cậu đã giúp đỡ vụ việc của tràng trưởng Lâm.”

Nghiêm Lẫm biểu tình cứng đờ, “Bác trai, cháu…”

Ninh Hãn Hải đã chuyển hướng Ninh Yên, “Tiểu Yên, con năm nay mới 17 tuổi, đang là tuổi ăn học, nên đọc nhiều sách vào, đàn ông sẽ có ngày phản bội lại con, nhưng tri thức sẽ không, học được chính là của con, ai cũng đều không cướp đi được.”

Nghiêm Lẫm cảm thấy lời này là cố ý nói cho hắn, nhưng lại không cách nào biện hộ cho bản thân câu nào.

Ninh Yên ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng con biết rồi.”

Cha cô nói rất đúng, tiếp thu được càng nhiều tri thức, thì càng trở nên mạnh mẽ hơn, không cần dựa vào người khác để tồn tại, đó mới là điều cô muốn.

Ninh Hãn Hải có rất nhiều điều muốn nói với cô, lại nói, “Không cần kiêu ngạo, cũng không cần tự ti, làm một người công bình chính trực.”

Ninh Yên là đứa trẻ thông minh, nhưng càng phải chú ý tới, tránh cho cô đi nhầm đường.

“Vâng.”

Ninh Hãn Hải vừa lòng gật gật đầu, đem hơn nửa đĩa thịt heo chiên đều bỏ vào trong bát Ninh Yên, giục cô ăn nhiều một chút.

Còn đối với Nghiêm Lẫm, một câu lại một câu Đồng chí Nghiêm Lẫm, xa cách mà khách sáo.

Nghiêm Lẫm mấy lần định nói gì đó, lại bị Ninh Hãn Hải cố tình lơ đi, nói trước, một lúc sau Nghiêm Lẫm xem như hiểu rõ, yên lặng ăn xong này bữa cơm, đứng dậy xin phép đi về.

Ninh Hãn Hải trên mặt lúc này lộ sự khách sáo tươi cười, “Cũng muộn rồi, cậu về sớm một chút còn nghỉ ngơi.”

Nghiêm Lẫm bất đắc dĩ cực kỳ, nhìn về phía Ninh Yên, Ninh Yên không lương tâm vui sướng vẫy vẫy bàn tay nhỏ, “Mau về đi nha, bye.”

Nghiêm Lẫm ấm ức, lại không thể nói gì.

Tiễn Nghiêm Lẫm đi, Ninh Yên cười tủm tỉm nhìn về phía Ninh Hãn Hải, “Cha, người cũng đi nghỉ ngơi đi.”

Ninh Hãn Hải nhìn con gái ngoan, trong lòng mềm mại, ánh mắt tràn đầy yêu thương, “Dù đây là lần đầu cha con chúng ta gặp nhau, nhưng đối với cha, con giống như em trai em gái con, đều rất quan trọng đối với cha.”

“Cha.” Ninh Yên là cô nhi, chưa từng được biết tình yêu thương của cha mẹ là như thế nào, cô cùng Dương Liễu tính khí lại không hợp, không có cảm nhận được tình thương của mẹ.

Nhưng giờ khắc này, cô bỗng nhiên cảm nhận được tình yêu từ cha.

Ninh Hãn Hải lần đầu tiên nhìn thấy con gái, không nỡ đi ngủ, “Khó được có cơ hội như vậy, con trò chuyện cùng cha thêm một lúc đi.”

Bình Luận (0)
Comment