Nghiêm Lẫm cũng không thể ở lâu, “Tụi tôi cũng sắp đi rồi, Ninh Yên, cô nói đi?”
Ninh Yên khẽ gật đầu, Cần Phong đại đội còn có rất nhiều việc đang chờ cô xử lý, cô cũng nên trở về rồi.
Phương Minh thực thích đôi tình nhân này, “Tiểu Lục mời chúng ta đến nhà cậu ta ăn cơm, coi như là tiễn khách.”
“Được.”
Phương Minh cười cười nhìn về phía Ninh Yên, “Đúng rồi, đưa cả em dâu đến nhé.”
Ninh Yên:…
Sau khi nhậm chức tràng trưởng, Tiểu Lục đã dọn vào nông trường Hồng Quang, đoàn người lái xe qua, lại một lần nữa tiến vào nông trường Hồng Quang, nhưng mục đích lần này so với lần trước khác nhau.
Vừa thấy bọn họ lái xe lại đây, bảo vệ mở cửa lập tức cho qua.
Xe đi qua cổng, bảo vệ nhìn thấy Ninh Hãn Hải ngồi trong xe, không khỏi ngây ngẩn cả người.
A, ông chú này không phải là tội phạm lao động cải tạo sao? Sao lại đi cùng nhóm người này?
Ninh Yên cười tủm tỉm nhìn về phía Ninh Hãn Hải, “Cha, con đưa người qua trước, cơm nước xong con sẽ qua đây tìm người sau.”
“Được.”
Xe dừng lại ở chỗ cột bên đường, Ninh Hãn Hải mới vừa đi xuống xe, một đám người vây quanh ông.
“Lão Ninh, là ông thật rồi, mấy ngày nay ông đi đâu vậy? Tụi tôi lo cho ông gần chết.”
Ninh Hãn Hải nhìn các đồng bạn lo lắng cho mình, trong lòng ấm áp, “Cảm ơn các ông quan tâm, tôi rất khỏe, mau giúp tôi đem đống đồ này vào đi.”
Mọi người sôi nổi tiến lên hỗ trợ, Ninh Yên cùng bọn họ chào một tiếng, rồi mới ngồi xe rời đi.
Các đồng bạn đặc biệt hâm mộ Ninh Hãn Hải, có con gái săn sóc như vậy thật thích.
Hơn nữa, Ninh Hãn Hải còn có thể quay lại nông trường dễ dàng như vậy, có thể thấy được bản lĩnh không nhỏ, lão Ninh lần này quay lại đã khác rồi.
Ninh Hãn Hải bắt đầu thu thập vật tư, lấy chăn mới ra dùng, Tiểu Yên nói rất đúng, không dùng tới mới là lãng phí.
Một chiếc sơ mi trắng, một chiếc áo khoác màu xanh biển, hai chiếc áo lông, hai quần mùa thu, bốn đôi giày thể thao, còn có các loại vớ dày mỏng khác nhau, Ninh Hãn Hải cảm thấy chính mình thật giàu có, nội tâm đặc biệt vui sướng.
Mọi người hâm mộ không nhịn được hỏi, “Đây là con gái ông chuẩn bị cho ông sao?”
“Đúng vậy.” Ninh Hãn Hải cười cực kỳ vui vẻ, “Vợ và con gái tôi chuẩn bị đó.”
Mấy ngày nay được ăn ngon, trên mặt Ninh Hãn Hải cũng nhiều lên chút thịt, thần sắc tươi tắn hơn nhiều.
Ninh Hãn Hải làm một cái móc, đem những vật tư hàng ngày mà Ninh Yên cho vào một cái tui, rồi treo lên trên, nhìn gọn gàng hơn nhiều.
Căn phòng này quá nhỏ, một cái giường đã chiếm hơn phân nửa diện tích căn phòng, chỉ để lại một lối đi nhỏ hẹp.
Đồ ăn để đâu, ông cũng cần sắp xếp khá nhiều.
Lần đầu tiên Ninh Hãn Hải vì nhiều đồ ăn cùng đồ dùng mà phát sầu.
Các đồng bạn trông rất phấn khích, thật nhiều gạo, bột ngô, còn có dầu cải.
Có lẽ đây là cảm giác giàu trong một đêm.
Tuy rằng cũng không phải của bọn họ, nhưng Ninh Hãn Hải ăn thịt, thì bọn họ cũng có thể uống canh.
Mọi người tìm ra một vị trí, đem đồ ăn đều sắp xếp tốt, rồi cười tươi như hoa.
“Buổi tối ăn chút gì? Có gạo thì nay ăn cơm đi, ăn cơm trắng cùng nước tương là ngon nhất.”
“Được.” Ninh Hãn Hải mang ra một bao táo đỏ, phân cho mọi người cùng ăn, đắc ý khoe khoang, “Đây đều là con gái mua cho tôi đấy.”
Mọi người vừa hâm mộ vừa ghen tị, “Ông đúng là có phúc sinh ra được đứa con gái ngoan ngoãn, đối với ông tốt như vậy, mua cho ông thật nhiều đồ ngon.”
Tuổi tuy nhỏ nhưng là người tài giỏi, có thể kiếm được nhiều thứ tốt như thế.
Ninh Hãn Hải đắc ý không ngừng cười, “Dĩ nhiên, kiếp trước chắc chắn tôi đã làm rất nhiều chuyện tốt, kiếp này mới có đứa con gái ngoan như vậy.”
Mọi người trợn trắng mắt nghe lão Ninh khoe khoang.
Bên kia, Ninh Yên cùng đoàn người tới làm khách, lần đầu nhìn thấy văn phòng của Tràng trưởng, không khỏi nhìn thêm vài lần.
Không giống với những ngôi nhà mọi người thường ở, nơi này ngói tường gạch xanh, có ba lối vào, lối thứ nhất là vào phòng khách, lối thứ hai là văn phòng làm việc của tràng trưởng, lối thứ ba là phòng ngủ của tràng trưởng.
Đây là trước kia tràng trưởng Lâm xây dựng, sử dụng đều là nguyên liệu tốt, vừa đẹp lại thoải mái.