[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 276

Chương 276 -
Chương 276 -

Hầu hết đều là những chàng trai trẻ, đều ăn mặc chỉnh tề và biểu tình phấn khích, háo hức muốn thử.

Thẩm Kiến Thiết từ xa vẫy tay với bọn họ: "Đồng chí Tiểu Ninh, cô đến rồi, mau tới đây ngồi đi."

Hội trường có một sân khấu nhỏ ở trên, đợi một chút kịch sẽ được biểu diễn trên đó.

Ninh Yên ngồi ở chính giữa, bên trái là Thẩm Kiến Thiết, bên phải là Nghiêm Lẫm, cô lấy ra một nắm kẹo bơ cứng, hỏi trái hỏi phải hỏi cô: “Các anh muốn ăn không?”

Nghiêm Lẫm hơi nhếch khóe miệng, nhận lấy một viên.

Cô đi đâu cũng đều mang theo kẹo, bình thường trông rất trưởng thành nhưng chỉ có hành động này mới giống như đứa bé.

Thẩm Kiến Thiết cũng lấy một viên kẹo, mọi người vừa ăn kẹo vừa trò chuyện, tâm tình Ninh Yên hoàn toàn vui vẻ.

Mấy cô gái ăn mặc sang trọng đi tới, dẫn đầu là một cô gái tươi cười: "Phó đoàn Nghiêm."

Vóc dáng của cô gái rất thướt tha , được bảo dưỡng rất tốt, trang điểm trông rất trẻ trung.

Nhưng cổ và đôi mắt đã bán đứng tuổi tác của cô ấy.

Nghiêm Lẫm đứng lên nói: "Xin chào."

Đây là phó đoàn trưởng công đoàn, Liễu Thanh Thanh, gần 40 tuổi, hiện tại là vợ của một vị đoàn trưởng.

Cô ấy nhiệt tình giới thiệu những cô gái xung quanh mình, cuối cùng đẩy một cô gái xinh đẹp quyến rũ lên phía trước, "Đây là trụ cột của chúng tôi, Lý Hồng Vi, cô ấy hát đặc biệt hay."

Nghiêm Lẫm khẽ gật đầu: "Xin chào."

Thái độ của hắn không lạnh không nóng, cũng không nhìn bất kỳ cô gái nào bằng ánh mắt đặc biệt.

Liễu Thanh Thanh cũng không tức giận, tính khí của hắn vốn như vậy.

Lần này hắn là tâm điểm chú ý, tranh thủ để hắn kết hôn càng sớm càng tốt.

Các sĩ quan, hoặc là kết hôn với bác sĩ quân y, y tá hoặc là công đoàn văn nghệ, bọn họ thường ngày chỉ tiếp xúc với những người này.

Việc bọn họ lấy vợ nông thôn thực tế không nhiều, trình độ khác nhau, không có tiếng nói chung.

Vì vậy, thỉnh thoảng tổ chức những cuộc gặp mặt để giúp bọn họ se duyên, cũng coi như giúp bọn họ giải quyết vấn đề đại sự chung thân cả đời.

Trên mặt Lý Hồng Vi lộ ra vẻ kinh ngạc cùng mừng rỡ, cười một tiếng: "Phó đoàn Nghiêm, chúng ta đã từng gặp nhau trên xe lửa, cũng coi như đã đồng hành với nhau mấy ngày rồi."

Cô không ngờ mình lại gặp được người đàn ông này ở đây.

Tuy hơi lạnh lùng, không hiểu phong tình, nhưng tuổi còn trẻ đã là phó đoàn trưởng, tiền đồ nhất định sẽ như gấm hoa.

Nếu kết hôn, cô phải gả cho người đàn ông như thế này.

Về phần cái gọi là vị hôn thê, đã sớm bị cô quên mất, cái đó cũng không quan trọng.

Liễu Thanh Thanh có chút vui mừng, "Hai người đã gặp nhau sao? Đây là duyên phận, đây gọi là có duyên dù ngàn dặm vẫn gặp mặt nhau a."

Một giọng nói yếu ớt vang lên: “Không có duyên thì cũng khó nắm tay nhau”.

"Xì." Thẩm Kiến Thiết cười phì, đồng chí Tiểu Ninh thực sự tài năng a.

Lý Hồng Vi lúc này mới nhìn thấy Ninh Yên, không khỏi kinh hãi, "Tại sao lại là cô? Sao cô lại ở đây?"

Ninh Yên ngước khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn của cô lên, hỏi lại một cách kỳ quái: “Vì sao tôi không thể ở chỗ này?”

Ánh mắt mọi người sáng ngời, so sánh với thiếu nữ trang điểm đậm, Ninh Yên tựa như thanh thủy xuất phù dung, vẻ đẹp mỹ lệ tự nhiên.

Liễu Thanh Thanh có chút kinh diễm: “Vị này đi cùng với Tiểu Thẩm sao? Chẳng lẽ là em gái của vợ Tiêu Thẩm?”

Cô không hề rằng là người do Nghiêm Lẫm dẫn đến, dù sao Nghiêm Lẫm cũng có tiếng là không gần nữ sắc và khó tính.

Thẩm Kiến Thiết cười tủm tỉm lắc đầu, “Không phải, cô ấy tên là Ninh Yên.”

Hắn cũng không giới thiệu thân phận của Ninh Yên, khiến cho mọi người càng thêm tò mò.

Ninh Yên lớn lên rất xinh đẹp, khí chất lại không tầm thường, không giống như những cô gái bình thường.

Liễu Thanh Thanh nhìn về phía cấp dưới: “Hồng Vi, cô cũng quen biết cô ấy sao? Cô ấy là ai vậy?”

“Cô ấy…” Ánh mắt Lý Hồng Vi lấp lánh nhấp nháy, “Tôi đã gặp qua một lần, nhưng cũng không quá rõ ràng.”

Một giọng nói nhàn nhạt vang lên, “Là đối tượng của tôi.”

Tất cả mọi người đều sững sờ, Thẩm Kiến Thiết càng là nghẹn họng nhìn trân trối, “Cái gì?”

Bình Luận (0)
Comment