[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 302

Chương 302 -
Chương 302 -

Ninh Yên cầm pháo ném lên trên người bọn họ, động tác nhanh chuẩn tàn nhẫn, cực kỳ hung tàn.

Nhóm thủ vệ nhanh chóng chạy trốn, trong đó có một tên phát ra tiếng hét thảm: “A, tay của tôi.” Bị ném trúng rồi!

Ninh Yên lạnh lùng nhìn bọn họ, trong miệng hô lớn: “Không hay, cháy rồi.”

Sau khi âm thanh hét lên chói tai vang lên, cửa văn phòng đột ngột mở ra, mấy tên đàn ông quần áo không chỉnh tề hoảng loạn kêu to: “Cháy ở đâu? Mau dập lửa…”

Trong lòng Ninh Yên trầm xuống, không chút khách khí nào bắt đầu tấn công bằng pháo, đàn ông tồi tệ, đi tìm chết đi.

Cô xuống tay vô cùng tàn nhẫn, mục tiêu là đôi mắt của đám đàn ông khốn kiếp này, đó là vị trí yếu ớt nhất.

Mấy gã đàn ông liều mạng né tránh, chạy trốn khắp nơi, hoàn toàn không còn hình tượng gì cả.

Cánh tay của chủ nhiệm Triệu bị dính pháo vô cùng đau đớn, vừa sợ lại vừa tức giận: “Dừng tay, mau dừng tay, cô làm vậy là đang tập kích nhân viên công tác quản lý thanh niên trí thức, cần phải bắn chết.”

Mà trả lời lại hắn là trận công kích càng mãnh liệt hơn, số pháo còn thừa lúc khai trương xưởng đường được Ninh Yên cầm đi, không nghĩ tới sẽ dùng ở chỗ này.

“A, mắt của tôi.” Một tên đàn ông che đôi mắt lại ngã trên mặt đất, liên tục kêu thảm thiết.

Những người khác thấy thế bị dọa đến mức hồn phi phách tán, cô gái này bị điên rồi!

Nhìn có vẻ như Ninh Yên đang tấn công loạn xạ, nhưng thật ra là đã tính tốt góc độ ném, từng bước đẩy bọn chúng tránh xa cửa văn phòng.

“Chị Phương, các chị đi vào trong đưa người đi ra đi, động tác nhanh lên.”

“Được.” chị Phương cùng người khác vọt vào, đã đoán được trước sự việc nhưng khi nhìn thấy cảnh tưởng trước mắt vẫn không nhịn được hít sâu một hơi. Sử Vân và Lương Điền Điền.

Cô không kịp nghĩ nhiều, cùng mọi người đưa Sử Vân và Lương Điền Điền đi ra ngoài.

Khóe mắt Ninh Yên quét qua, trong lòng dâng lên một cỗ lửa giận không thể ngăn nổi, mẹ nó.

Pháo đã xài hết rồi, cô chỉ tay về phía chủ nhiệm Triệu: “Đi, mở cửa cầu thang ra.”

Chủ nhiệm Triệu thấy cô đã không còn vũ khí để tấn công, lá gan cũng to ra, hùng hổ quát: “Nằm mơ đi, hôm nay các cô không ai có thể chạy thoát được, ở phía dưới tất cả đều là người của bọn tao, Ninh Yên, cô chết chắc rồi.”

Vậy mà dám lấy pháo ném hắn, hại hắn bị thương, bây giờ nợ cũ nợ mới cùng tính đi, hắn sẽ không bỏ qua cho cô.

Chủ nhiệm Triệu càng tức giận hơn vung tay phải lên: “Các cậu mau bắt cô ta lại.”

Nhưng những tên thủ vệ đó bị ăn thiệt thòi nặng trong tay của Ninh Yên, cô hung ác làm người ta thấy run sợ trong lòng, tất cả đều run run rẩy rẩy không dám tới gần.

Thấy vậy chủ nhiệm Triệu tức điên lên chửi má nó, chẳng phải là chỉ bị ném mấy trái pháo thôi sao?

Trình Hải Đường căng thẳng gấp gáp dậm chân: “Ninh Yên, em chạy mau, chạy mau đi.”

Một tên đàn ông đáng khinh cười lạnh lên tiếng: “Cửa đã khóa lại, chạy trốn ở đâu? Trừ khi… là nhảy từ lầu hai xuống.”

Các cô gái nghe thấy vậy sợ hãi biến sắc, trong lòng bi phẫn đan xen, một đám súc sinh, bọn chúng đã sớm lên kế hoạch hết rồi.

Tên đàn ông kia cực kỳ hận Ninh Yên, vậy mà dám phá hỏng chuyện tốt của hắn: “Không phải cô rất có bản lĩnh sao? Cô nhảy thử xem.”

Ninh Yên nhặt một cây gậy từ mặt đất lên, cả người như khoác lên thêm một tầng băng sương: “Tôi khuyên các ông nên làm người đi, những người trước đây đối đầu cùng tôi đều đã chết, chỉ có tôi còn sống.”

Mọi người hơi sửng sốt, thật hay giả vậy?

Tên đàn ông kia nửa chữ cũng không tin: “Mọi người đừng tin chuyện ma quỷ của cô ta, cô ta chính là một người thích phóng đại thanh thế, đang hù dọa chúng ta thôi, mọi người cùng nhau lên đi, hôm nay tôi không chơi cho cô ta tàn tôi không mang họ Ngô nữa.”

Hắn không chỉ kêu gào ngoài miệng mà còn xông ra đầu tiên, duỗi tay ra muốn bắt lấy Ninh Yên.

Nhưng còn chưa đụng tới được Ninh Yên, một ánh sáng lạnh lẽo đã lóe lên, hắn chỉ cảm thấy ngực đau đớn: “A.”

Mặt Ninh Yên không có biểu tình gì thu con dao nhỏ lại, hai ngón tay lau máu trên dao đi, đôi mắt cũng không thèm chớp lấy một cái, giống như đây là chuyện rất thường tình.

Bình Luận (0)
Comment