[Thập Niên 80] Đừng Khuyên Nữa, Ta Chỉ Muốn Trồng Trọt ( Dịch Full)

Chương 306

Chương 306 -
Chương 306 -

“Anh Lý, anh bốc cháy rồi...”

“Anh mới bốc cháy...” Người đàn ông vô thức phát cáu lại, sau đó hắn hoảng sợ phát hiện ra, áo quần của hắn đã bị đốt.

Hắn sợ hãi tới mức cả người toát mồ hôi lạnh, hắn ra sức xé quần áo ra, nhưng càng gấp càng dễ dàng phạm sai lầm, quần áo sống chết gì cũng không thể lôi ra được.

Những người bên cạnh hắn vội vàng lùi ra sau, không ai dám tiến lên giúp đỡ.

Chỉ là một đám bạn ăn nhậu, liệu có mấy phần thật lòng?

Người đàn ông trong lúc gấp gáp bỗng trở nên thông minh, hắn lăn vài vòng trên mặt đất mới có thể dập được lửa, nhưng làn da của hắn đã bị lửa làm bị thương.

Hắn vừa đau đớn vừa khó chịu, cũng vô cùng tức giận, ngẩng đầu lên nhìn kẻ đầu sỏ: “Cô mù à? Sao lại ném đồ lung tung như vậy?”

“Không có.” Ninh Yên vô cùng nghiêm tục tỏ vẻ: “Độ chính xác của tôi rất chuẩn, mục tiêu của tôi chính là anh, anh nên cảm ơn tôi mới đúng.”

Người đàn ông kinh ngạc, cô đang nói cái quỷ gì thế: “Cô nói gì?”

“Ánh nói ngọn lửa không nguy hiểm, tôi dùng thực tế để chứng minh rằng lời nói của anh đều là sai lầm.” Ninh Yên nói năng lung tung một cách rất nghiêm túc: “Lần sau, anh không nên phạm phải sai lầm như vậy nữa, không nên mạo hiểm bản thân, dùng bản thân mình để làm trò cười.”

“Đổi cách nói khác, tôi chính là ân nhân cứu mạng của anh.”

Mọi Người:...

Người đàn ông:...

Bầu không khí lúc này trở nên rất kỳ lạ, yên lặng một cách thần kỳ.

Một người đàn ông đứng lên: “Ninh Yên, cô đừng làm loạn, có gì thì nói chuyện đàng hoàng, tôi họ Mã, mọi người đều gọi tôi là chủ nhiệm Mã.”

Lại là một chủ nhiệm nữa, hầu như chủ nhiệm nào cũng rất dễ lừa có đúng không? Ninh Yên khẽ híp mắt, nói: “Anh nói gì? Nhóm nam thanh niên trí thức à?”

Chủ nhiệm Mã im lặng, cố ý trốn tránh: “Cô có biết cô đã đắc tội ai không?”

Ninh Yên vươn hai tay ra ôm lấy lan can, lười biếng gật đầu: “Nói xem.”

Thái độ của cô hoàn toàn là giọng điều của người đứng ở chỗ cao, giống như cô mới là người có thân phận cao nhất ở đây.

Chủ nhiệm Mã khẽ nhíu mày: “Những vị ở đây đều là nhân vật lớn tới từ thủ đô, có quyền lại có thế, bọn họ nhìn trúng mấy người chính là may mắn của mấy người...”

Không đợi hắn nói xong, Ninh Yên đã cười lạnh một tiếng: “Loại may mắn này tôi tặng lại cho mấy người, à, anh không hiến tặng vợ con của mình ra luôn đấy đấy chứ? Đàn ông các anh cũng liều mạng vì vinh hoa phú quý thật đấy.”

Cô nói xong lời này, bốn phía xôn xao cả lên, mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía chủ nhiệm Mã.

Chủ nhiệm Mã nhận lấy ánh mắt khác thường của tất cả mọi người, gương mặt hắn nóng rát, vô cùng xấu hổ: “Không có chuyện này, cô nói bậy.”

Ninh Yên bình tĩnh nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, chỉ cần kéo dài thêm một lát nữa là được.

“Tại sao anh lại kích động như vậy? Càng kích động càng chứng tỏ anh đang chột dạ.”

Cô quay đầu lại thấp giọng nói: “Đi lục soát một văn phòng làm việc, xem xem có vũ khí và đồ dùng nguy hiểm không.”

Mấy người chị Phương nhanh chóng chạy vào phòng làm việc, không bao lâu sau thì lấy được vài bình rượu mạnh và một thùng xăng ra.

Trong phòng làm việc không có gì khác, chỉ có rượu mạnh là nhiều nhất, được dùng lúc tầm hoan tìm thú vui.

Không có vũ khí, nhưng có hai thứ có tính sát thương cực kỳ cao.

Ánh mắt của Ninh Yên lập tức sáng lên, thứ này rất tốt.

Mấy người các cô nhỏ giọng lẩm bẩm, hoàn toàn không đặt những người phía dưới vào trong mắt.

“Cô…:” Chủ nhiệm Mã chỉ tay về phía Ninh Yên, tức đến đỏ bừng mặt, miệng của người phụ nữ này rất biết nói chuyện, còn thích đâm một đao vào trái tim của người khác.

Hắn vốn định dỗ dành lừa Ninh Yên, bắt kẻ đầu sỏ gây chuyện đi, nhưng lúc này hẳn đã thay đổi chủ ý.

Người này có chỉ số thông minh cao, suy nghĩ nhiều, không dễ lừa gạt.

“Anh lần này đã chọt trúng cái sọt lớn rồi, ai cũng không cứu nổi anh, anh còn sẽ làm liên lụy tới những nữ thanh niên trí thức ở sau lưng anh.”

Hắn nhìn về phía các nữ thanh niên trí thức, lớn tiếng nói: “Các nữ đồng chí, Ninh Yên đã phạm phải tội lớn, mọi người đứng về phía cô ta sẽ không có kết quả tốt đẹp, nghe tôi nói một câu, rủ bỏ quan hệ với cô ta, kiên định lập trường của mình mới có thể thoát khỏi việc chịu phạt, đương nhiên, nếu mọi người có thể lập công chuộc tội, tôi sẽ xin tha giúp mọi người.”

Bình Luận (0)
Comment