“Nói đi.”
Ninh Yên nghiêm mặt nói: "Em được bình chọn là chiến sĩ lao động vinh quang.”
Nghiêm Lẫm liền không hiểu, "Đây là chuyện tốt mà, vì sao lại mất hứng?”
Ninh Yên cười khổ một tiếng, "Bí thư Tôn sắp làm phó huyện trưởng rồi.”
Nghiêm Lẫm im lặng, hắn lớn lên bên cạnh ông nội, đối với phương diện này đều hiểu. “Ai dám động đến xưởng đường, em cứ tới tìm bọn anh.”
Chỉ cần là người có đầu óc, cũng sẽ không tùy tiện xuống tay với nhà xưởng đường.
Nếu xưởng đường bị phá, những quân tẩu phải làm sao bây giờ? Ai tới chịu trách nhiệm?
Lúc trước Ninh Yên đáp ứng bộ đội, chính là vì để lại cho mình một con đường lui.
Nhưng, vẫn là không đủ.
"Nhà xưởng đậu phụ và nhà xưởng sản xuất nước tương đều là tâm huyết của em, em sẽ không đặt vận mệnh của những nhà xưởng này vào những người có tâm tư không tốt."
Nghiêm Lẫm vừa nhìn vẻ mặt của cô, liền biết cô có suy nghĩ, "Em muốn làm như thế nào?”
Ninh Yên nhẹ nhàng ôm Nghiêm Lẫm, tràn đầy áy náy, "Em còn có việc, anh về trước đi.”
Nghiêm Lẫm có chút thất vọng, nhưng chính hắn lựa chọn một cô gái chú trọng sự nghiệp, mà không phải một cô gái truyền thống lấy chồng làm trọng.
Hắn sờ sờ cái trán cô, "Đừng gấp, mặc kệ xảy ra chuyện gì, anh đều ở phía sau em.”
Ninh Yên không cần hắn giúp gì, chỉ cần hắn đứng sau lưng cô, chính là một loại an ủi lớn lao.
“Chờ chúng ta đều rảnh rỗi thì đi chơi vài ngày.”
Ánh mắt Nghiêm Lẫm sáng lên, "Đến thủ đô chơi đi, thuận tiện gặp ông nội của anh.”
Rõ ràng là muốn dẫn Ninh Yên gặp phụ huynh, lại nói thuận tiện, là không muốn mang đến áp lực cho Ninh Yên.
Sự tri kỷ của hắn khiến trong lòng Ninh Yên cảm thấy ấm áp, "Được.”
Việc đầu tiên Ninh Yên làm khi vào xưởng chính là mở họp, triệu tập cán bộ thôn mở một cuộc họp, ở trong cuộc họp thông báo tin tức vừa mới nghe được.
Cán bộ thôn vừa nghe đến việc đổi lãnh đạo, đều có chút bối rối.
Phản ứng chậm, còn không ý thức được điều gì.
Nhưng, bí thư chi bộ thôn cùng đại đội trưởng đã kịp phản ứng lại, hai người nhìn nhau.
Ninh Yên nhắc nhở: "Đổi lãnh đạo, kết quả tốt nhất chính là duy trì hiện trạng.
Nhưng cũng có thể nhúng tay vào nhà xưởng của chúng ta, lại đây hái đào, thay bằng thân tín của mình.”
Nghe xong lời này, tất cả mọi người đều không vui, ngày tốt lành vừa mới bắt đầu đấy.
“Chúng ta là thôn mở nhà xưởng, chúng ta có thể làm chủ.”
Thần sắc Ninh Yên thản nhiên nói: "Người ta nói, muốn sắp xếp một người phối hợp công tác với chúng ta, phụ trách kết nối với bộ phận chính phủ, chúng ta có thể cự tuyệt sao?"
Không thể, còn phải cảm ơn thượng cấp tri kỷ, người này muốn quấy gió quấy mưa, bọn họ còn phải nhẫn nhịn.
Vốn mọi người còn cảm thấy đại công cáo thành, có thể nằm trên phần công lao nho nhỏ này an ổn sống cuộc sống tạm ổn, lúc này ý thức gian nan khổ cực đều bị câu lên.
Ninh Yên nhìn biểu tình của mọi người, tiếp tục nói, "Người ta nói, muốn thăng cấp cho chúng ta, từ thôn mở nhà xưởng biến thành nhà xưởng quốc doanh của công xã, chúng ta có thể cự tuyệt sao?"
Nhưng tôi, cái này càng cao minh hơn, thuận lý thành chương đá đi tầng quản lý cán bộ thôn, nhẹ nhàng đoạt lấy nhà xưởng.
Đến lúc đó, những công nhân viên chức kia còn có thể bình yên ở lại trong nhà xưởng sao? Khó nói lắm.
Ninh Yên thở dài một hơi, "Đến lúc đó, chúng ta không có quyền lên tiếng, mặc cho người khác chà đạp tâm huyết của chúng ta cũng không thể làm gì được.”
Mọi người vừa nghĩ tới cảnh tượng đó, không khỏi nóng nảy, "Chúng ta không thể ngồi chờ chết, phải nghĩ biện pháp.”
"Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của tôi, có lẽ không tệ như vậy." Ninh Yên cố ý nói, "Nếu không, chúng ta liền đánh cược lương tâm của vị kia?"
Khóe miệng bí thư chi bộ thôn giật giật, cô đem dây cung của mọi người vặn chặt, làm cho tất cả mọi người khẩn trương lên, còn cô thì ngược lại, lấy lùi làm tiến.
Nhưng, lời cô nói không có sơ hở gì, hắn cũng không muốn giao vận mệnh của mình vào tay người khác.
“Đánh cược? Vận mệnh của mấy trăm người chúng ta đều phải dựa vào lương tâm của người khác? Chúng ta cược không nổi, nhà xưởng là tâm huyết của chúng ta, cũng là sinh mệnh của đại đội chúng ta.”